Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1107

Cập nhật lúc: 2025-01-20 13:25:56
Lượt xem: 20

Hoàng Bân Bân liếc nhìn Vạn Thanh Lam, ho nhẹ nói: “Đừng nghĩ nhiều. Nguyệt Hoài tự giải quyết được. Đi thôi, về nào?”

Vạn Thanh Lam khẽ nhếch môi, hờ hững gật đầu tỏ vẻ không mấy để tâm , không nói gì nữa mà ra về .

Sau khi rời khỏi tòa soạn, Cố Nguyệt Hoài đi thẳng đến huyện, cô muốn đi tìm gặp Bạch Mân. Việc cấp bách bây giờ là phải nhanh chóng học một chút tri thức lý luận liên quan đến việc chuẩn đoán và điều trị , ít nhất đủ để tcó thể ránh bị người khác hoài nghi khi cần sử dụng năng lượng chữa trị . Cô học càng sớm , càng nhanh , thì thời gian để bọn họ đoàn tụ sẽ càng được rút ngắn . Có cô bên cạnh, dù anh có bị thương nghiêm trọng thế nào cũng không cần phải lo lắng , cô có tự tin chỉ cần có mình ở bên cạnh , liền có thể bảo toàn tính mạng cho anh .

Nga

Khi Cố Nguyệt Hoài tới bệnh viện huyện, ánh đèn vẫn sáng trưng, chưa có dấu hiệu tan tầm. Vừa bước vào sảnh, cô đã nhìn thấy Hoàng Thịnh đang dựa nửa người vào bàn y tá, đang hi hi ha ha với một cô y tá trẻ. Cô nhíu mày, người này đúng là âm hồn bất tán. Chẳng lẽ Bạch Mân thật sự ngu hiếu đến mức không để tâm đến hạnh phúc nửa đời sau của mình mà nghe lời cha mẹ , cùng Hoàng Thịnh xử đối tượng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1107.html.]

Lúc này, Hoàng Thịnh cũng nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài. Nụ cười lập tức biến mất. Đôi mắt nhìn quanh , xác nhận Yến Thiếu Ngu không có mặt ở đây, hắn ta liền nhếch miệng cười nhạt.

Hoàng Thịnh bước tới trước mặt Cố Nguyệt Hoài với dáng vẻ cà lơ phất phơ. Dùng thứ ánh mắt cực kỳ ghê tởm , quét toàn thân cô , từ trên xuống dưới làm đánh giá . Sau một Lúc lâu , hắn ta đưa ngón cái vuốt nhẹ bờ môi, làm bộ nói: "Nha , tôi còn tưởng là ai . Hoá ra là biên tập Cố của chúng ta , cô làm việc mệt mỏi quá nên bị ốm rồi sao ? Chắc là rất nghiêm trọng rồi . Phải đi xa như vậy để tới đây khám bệnh cơ mà ."

Cố Nguyệt Hoài hoàn toàn lười cùng hắn ta lá mặt lá trái , hiện giờ cũng đã xé rách bộ mặt của nhau rồi , còn cần giữ thể diện làm gì . Cô lạnh nhạt liếc mắt nhìn Hoàng Thinh , sau đó xem hắn như không khí mà bước qua , đi về phía bàn y tá , hỏi: "Chào đồng chí, đồng chí cho tôi hỏi đồng chí Bạch Mân đã tan làm chưa ?"

Y tá ngẩng đầu nhìn cô , nghe cô hỏi thì hơi ngạc nhiên: "Cô cũng tìm Bạch Mân à? Bệnh viện chúng tôi còn nửa tiếng nữa mới tan tầm. Cô có thể ngồi kia chờ một lát. Nam đồng chí kia cũng đến tìm Bạch Mân đấy."

Loading...