Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1102
Cập nhật lúc: 2025-01-20 12:12:05
Lượt xem: 32
Cố Nguyệt Hoài sau khi đổi tính , cải tà quy chính cũng từng không ngừng một lần đối với anh ta kỳ hảo nhàm chưa trị , cải thiện quan hệ giữa bọn họ , thậm chí khi anh ta vì Điền Tĩnh bị sói cắn , cũng không hề do dự mà đưa ra quyết định đưa anh ta đến trạm y tế . Trên đường đến trạm ý tế , Cố Nguyệt Hoài giúp anh ta sơ cứu , nhìn anh ta bằng ánh mắt quan tâm lo lắng . Khi anh ta cần đóng viện phí gấp để cứu trị kịp thời cũng là Cố Nguyệt Hoài chạy vạy khắp nơi vay tiền .
Nhưng anh ta lúc đó bị cái ảo ảnh tình yêu mà người đàn bà kia dệt lên che lại hai mắt , cũng che lại lí trí .
Nga
Tình cảm của người thân có đôi khi sẽ làm anh ta tỉnh lại bản thân mình . Nhưng họ quan tâm là vô hình , là từ những điều hết sức bình thường nhỏ bé mà anh ta đã bỏ qua , họ quan tâm là không nói thành lời mà chỉ có thể dùng tâm để cảm nhận . Cho nên , anh ta đã bị Điền Tĩnh dùng ôn thanh tế ngữ , nhu tình mật ý , bị cái ảo ảnh tình yêu mà người đàn bà kia dệt lên che lại hai mắt , cũng che lại lí trí .
Anh ta đã xem nhẹ tốt của người thân , xem đó là điều hiển nhiên , là họ nợ anh ta .
Cố Duệ Hoài khi đó , là một thằng ngu !
Nhớ đến từng cảnh tượng trong quá khứ , khiến môi Cố Duệ Hoài trở nên tái nhợt. Lòng bàn tay anh ta vô thức siết chặt song cửa sổ. Đôi môi khẽ mấp máy, như muốn nói điều gì đó với Cố Nguyệt Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1102.html.]
Tuy nhiên, khi thực sự đối mặt với cô, anh ta lại cảm thấy áy náy, xấu hổ, đến mức không thể nói thành lời.
Cảm giác này hẳn là sự chua xót tột cùng khi nhận ra rằng thứ mà anh ta từng đánh đổi tất cả để có được, thậm chí không tiếc cắt đứt quan hệ với người thân, lại hóa ra chỉ là một thứ rác rưởi bốc mùi thối hoắc, hoàn toàn không đáng giá một xu.
Con người chính là như vậy. .Một khi anh ta coi thứ gì đó như báu vật , cũng muốn những người khác giống anh ta , phải đối với nó trân quý . Khi người khác không giống như bản thân mình mong muốn coi trọng thứ đó , lại nghĩ do họ ghen tỵ , không muốn mình tốt , do họ có ác ý .
Nhưng đến khi nhận ra mình sai rồi , cái gọi là bảu vật chỉ là ảo tưởng , chỉ là mục nát thì hối hận đã muộn màng , có muốn quay ngược thời gian để thay đổi sửa sai cũng đã không còn kịp nữa rồi .
Cố Duệ Hoài lúc đó mới tỉnh ngộ .
Cố Nguyệt Hoài vẫn luôn là người đúng !