Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1081
Cập nhật lúc: 2025-01-16 20:09:03
Lượt xem: 25
Vậy nên, chuyện này cứ tạm gác lại. Trước mắt, việc quan trọng nhất là chuẩn bị đón Tết. Mọi kế hoạch khác sẽ tính sau.
Bùi Dịch nghe cô từ chối thì ánh mắt có chút trầm xuống. Anh ta không nói gì thêm, chỉ đưa một tập tài liệu cho Ngụy Lạc. Sau khi bà ký xong, anh rời khỏi văn phòng. Anh còn phải viết thư gửi về thành phố Chu Lan, tiện thể báo cáo tình hình nhóm thanh niên trí thức ở thủ đô.
Khi anh ta vừa đi, Ngụy Lạc quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt thoáng nghi ngờ:
“Tiểu Cố, cô có ý tưởng gì sao?”
Bà vẫn nhớ rõ khi Cố Nguyệt Hoài mới đến, mặc dù không phải là tràn đầy năng lượng, nhưng trong người vẫn toát lên một khí thế kiên định hướng về phía trước, rõ ràng rất nhiệt huyết. Vậy mà, sao chỉ sau một tháng làm việc bên ngoài, cô ấy lại trở nên như thế này?
Không có ý giấu giếm, Cố Nguyệt Hoài nghe Nguỵ Lạc hỏi như vậy thì thẳng thắn trả lời:
“Tổng biên tập, tôi tìm được mục tiêu , tôi muốn học y.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1081.html.]
“Học y?” Ngụy Lạc ngạc nhiên, rồi lập tức nhíu mày: “Cô suy xét rõ ràng sao ? Cô có biết sự khác biệt giữa biên tập mỹ thuật và bác sĩ lớn như thế nào không? Chuyển từ một công việc đang thuận lợi, là thế mạnh của mình sang một ngành sản xuất hoàn toàn mới, chưa từng tiếp xúc, quả thật giống như nghé con mới sinh không sợ cọp.”
Bà suýt bật cười vì tức giận , tuy là lời nói không quá gay gắt nhưng trong ánh mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài lại lộ rõ vẻ thất vọng.
Bút Lực của Cố Nguyệt Hoài bà rất rõ ràng, cô gái này là một người có kỹ năng chuyên môn vượt trội. Chỉ cần lắng đọng lại, tích lũy thêm kinh nghiệm và kiến thức, sau này được chuyển đến thành phố lớn, thậm chí là trụ sở chính ở thủ đô cũng không phải là điều không thể.
Nhưng bà vừa nghe được cái gì ? Cố Nguyệt Hoài muốn từ bỏ công việc đặc biệt này và đi học y?
Ngụy Lạc lắc đầu, bà không muốn cũng không nhẫn tâm nhìn một người trẻ tuổi có năng lực , có bản lĩnh thật sự như Cố Nguyệt Hoài đưa ra một quyết định ngu xuẩn, vừa làm đất nước mất đi một nhân tài kỹ thuật , vùa ảnh hưởng trực tiếp đến tiền đồ , phát triển sau này của Cố Nguyệt Hoài .
Giọng bà trầm xuống, pha lẫn sự nghiêm nghị:
Nga
“Tiểu Cố, cô còn trẻ, nhưng cũng cần suy nghĩ cho tương lai của mình. Biết bao người muốn vào được 《 quần chúng nhật báo 》 của chúng ta mà không có cơ hội. Cô lại có được cơ hội mà không biết trân trọng? Tại sao chứ?”