Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1060

Cập nhật lúc: 2025-01-14 16:09:55
Lượt xem: 28

Bạch Mân rũ mắt, khẽ lắc đầu: "Vừa rồi chị cũng nghĩ như vậy, nhưng em đã giúp chị, chị đương nhiên sẽ cố hết sức để giúp em."

"Đồ ngốc." Môi Cố Nguyệt Hoài khẽ động, nhẹ nhàng phun ra hai chữ.

Không đợi Bạch Mân phản ứng, cô tiếp lời: "Em không cần chị đề cử để đến bệnh viện huyện học nghề. Nhưng nếu chị có thể giúp em mượn mấy cuốn sách liên quan để xây dựng nền tảng, tối nay em sẽ mời chị một bữa thật ngon, như vậy có được không?"

Cố Nguyệt Hoài tự biết bản thân chưa có chút kiến thức nào về y học, đến bệnh viện lúc này chỉ tổ làm phiền. Thay vào đó, cô muốn chờ đến khi đại đội tiến cử, tham gia lớp huấn luyện ban trước sẽ hợp lý hơn.

Làm nghề gì cũng thế , trước phải bắt đầu từ cơ sở , không thể nóng vội , kiến thức ở đáy mà bị rỗng , trong quá trình hành nghề chắc chắn sẽ gặp tình huống vì không kịp ứng phó mà xảy ra chuyện .

Tất cả đều phải bắt đầu từ cơ bản !

Trước học cơ bản là cần thiết , phía sau để sau nói .

Nghe vậy, Bạch Mân theo bản năng liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên. Rõ ràng cô không ngờ, dù mình đã đưa ra một con đường tắc , có thể rút ngắn thời gian phấn đấu của cô ấy , Cố Nguyệt Hoài lại từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1060.html.]

Cô ấy lại chỉ nhờ cô mượn giúp vài cuốn sách để nghiên cứu , học hỏi những kiến thức cơ bản , cô ây là sợ cô gặp phiền phức sao ?

Nga

Đây là lần đầu tiên Bạch Mân gặp một người như Cố Nguyệt Hoài. Nghĩ đến việc vừa rồi mình còn so sánh cô ấy với em trai em gái trong nhà, lòng cô thoáng dâng lên sự hối hận.

"Nguyệt Hoài thật sự là một người tốt, hơn nữa lại rất thiện lương," cô thầm nghĩ.

Nụ cười trên gương mặt Bạch Mân trở nên thoải mái hơn, cô trịnh trọng nói: "Nguyệt Hoài, em yên tâm, chị nhất định sẽ mượn giúp em vài cuốn sách thích hợp. Nếu có gì không hiểu, cứ hỏi chị. Chờ khi em đã nắm được kiến thức cơ bản, chị sẽ đề cử em đến bệnh viện."

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười đáp lại: "Vậy thì cảm ơn chị trước nhé ."

Bạch Mân chớp mắt, cười nhẹ: "Đều là bạn bè, khách sáo làm gì."

Hai người tiếp tục trò chuyện, không khí giữa họ ngày càng hài hòa, thân thiết.

Nhìn Cố Nguyệt Hoài đang chăm chú cắt thịt heo, Bạch Mân ngập ngừng một hồi, cuối cùng không nhịn được nói: "Nguyệt Hoài, chúng ta ăn một bữa đơn giản thôi, cháo khoai lang, bánh cao lương, dưa muối, chị đều ăn được, không kén chọn đâu."

Cố Nguyệt Hoài ngước mắt, nhìn cô một cái, bình thản nói: "Chờ ăn cơm là được rồi, đừng tiết kiệm thay em."

Loading...