Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1059
Cập nhật lúc: 2025-01-14 16:09:03
Lượt xem: 31
"Bác sĩ nội khoa là bác sĩ chuyên về chẩn đoán, điều trị và quản lý các bệnh lý không cần phẫu thuật mà tập trung vào việc sử dụng thuốc, thay đổi lối sống và các biện pháp điều trị khác để cải thiện sức khỏe của bệnh nhân , thường liên quan đến các bệnh nội tạng, như bệnh tim mạch, hô hấp, tiêu hóa, thận, nội tiết, thần kinh, và các bệnh nhiễm trùng. Họ cũng thường là người đầu tiên tiếp nhận và đánh giá các vấn đề sức khỏe của bệnh nhân trước khi quyết định liệu có cần chuyển đến các chuyên khoa khác hay không."
Bạch Mân nói xong, im lặng nhìn Cố Nguyệt Hoài một chút, giọng điệu nghiêm túc: "Nguyệt Hoài, bác sĩ đúng là một nghề đáng được tôn kính, nhưng để trở thành bác sĩ không hề dễ dàng. Em cần phải có kiến thức chuyên sâu và toàn diện."
“Em cần phải từ các dấu hiệu ban đầu , có chuẩn đoán sơ bộ về bệnh mà bệnh nhân đang mắc phải , theo dõi sự phát triển và biến hóa của chúng, đồng thời tổng kết hiệu quả trị liệu đối với bệnh nhân, từng bước tích lũy kinh nghiệm. Quan trọng nhất là, nếu như em không đánh vững nền tảng cơ sở , khả năng sẽ phải học hỏi rất nhiều, rất nhiều năm.”
“Bác sĩ đòi hỏi kinh nghiệm, kể cả khi em chỉ là một học đồ, nhưng cũng không thể cái gì cũng không biết, vẫn cần phải đọc sách nhiều hơn.”
Cố Nguyệt Hoài nghe vậy, nghiêm túc gật đầu: "Cảm ơn, em hiểu rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1059.html.]
Những lời của Bạch Mân rất thực tế, không hề mang tính đả kích. Nếu Cố Nguyệt Hoài chỉ ôm nhiệt huyết nhất thời, có lẽ đã nảy sinh ý định từ bỏ. Nhưng cô không phải thế. Cô đã chuẩn bị cho mình “công cụ gian lận”.
Nga
Nói thật , không nói khác , chỉ nói về năng lượng chữa trị đi , chính là có thể trị bách bệnh , dù là ngoại khoa hay nội khoa , đều có thể . Chỉ có điều , nếu chỉ đơn thuần là dựa vào năng lượng này , thì sẽ bị gắn cái mác ' bàng môn tả đạo ', 'tuyên truyền mê tín phong kiến '. Cô cần có một nghề nghiệp cụ thể để hợp thức hoá năng lượng này . Và không thể có ngành nghề khác càng phù hợp hơn bác sĩ , huống chi mục tiêu của cô còn là làm quân y tuỳ quân a .
Thấy Cố Nguyệt Hoài không hề có ý định lùi bước, Bạch Mân chỉ biết cười khổ và lắc đầu, nghé con mới sinh không sợ cọp .
Bạch Mân nói :"Để chị đề cử em đến bệnh viện học việc trước, có lẽ khi em tiếp xúc thực tế sẽ thay đổi suy nghĩ."
Cố Nguyệt Hoài thái xong nguyên liệu, ngẩng đầu nhìn Bạch Mân. Môi đỏ lại hiện lên một nụ cười nhẹ: "Chị đã từng vì đề cử người khác đến bệnh viện mà suýt bị mất việc , giờ không sợ đề cử em sẽ làm chuyện xưa lặp lại sao ?"