Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1054

Cập nhật lúc: 2025-01-14 13:36:06
Lượt xem: 29

Nói đến đây, sắc mặt Bạch Mân trở nên buồn bã hơn, giọng nói cũng thêm phần chán nản.

Cô mím môi, tiếp tục: "Họ cố ý muốn làm chị nói đối tượng với Hoàng Thịnh. Chị không muốn, nhưng chị ở nhà vốn không có quyền lên tiếng . Chị thấy em hình như quen anh ta, hôm nay lại có thời gian nên đặc biệt đến đây tìm em hỏi em một chút ."

Cố Nguyệt Hoài thu lại ý cười trên khóe môi, giọng nói trở nên nhạt dần:

"Nói đối tượng ? Cha mẹ chị đồng ý ?"

Cô không ngờ, vì cô và Yến Thiếu Ngu nhúng tay vào mà tội ác của Hoàng Thịnh ở kiếp trước lại chuyển thành hành động theo đuổi.

Nhưng vậy thì sao ? ' Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời ', Hoàng Thịnh không thể nào vì bị cô và Yến Thiếu Ngu phá ngang mà ' hồi tâm chuyển ý ' . 

Không ai hiểu rõ hơn cô bản tính kiêu ngạo ăn sâu vào xương tủy của Hoàng Thịnh. Là người thủ đô, hắn ta luôn nhìn "người nông thôn" bằng ánh mắt trịch thượng, thậm chí khinh thường. Vậy mà giờ đây, hắn ta lại muốn nói đối tượng với Bạch Mân?

Rõ ràng là chuyện thiên phương dạ đàm . Quỷ cũng không thể tin .

Cố Nguyệt Hoài tiếp tục, ánh mắt sắc bén hơn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1054.html.]

"Cha mẹ chị biết hắn ta là ai không? Biết hắn là người như thế nào sao ? Vì cái gì làm chị cùng hắn nói đối tượng ?"

Bạch Mân run rẩy cánh môi, ánh mắt nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài đầy chật vật. Sau một hồi yên lặng, cô ấy hạ giọng nói:

"Chị không phải con ruột của cha mẹ chị, chị chỉ là đứa trẻ được họ nhặt về nuôi."

Một câu ngắn ngủi, nhưng như vạch trần nỗi đau sâu nhất trong lòng Bạch Mân.

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, giọng nói bình tĩnh nhưng ẩn chứa vài phần sắc bén: “Vậy thì sao? Chỉ vì họ nuôi lớn chị , liền có quyền tùy ý quyết định vận mệnh của chị ? Chị định nghe theo ý họ, giao bản thân mình cho một kẻ cặn bã sao?”

Lời cô nói giống như tiếng sấm nổ trong lòng Bạch Mân.

Cô ấy nhìn Cố Nguyệt Hoài với ánh mắt khiếp sợ, hốc mắt run rẩy, không biết vì cô đã nói trúng điều cô ấy vẫn luôn suy nghĩ lại không dám nói ra , hay vì những lời này nghe quá đại nghịch bất đạo, lại là một hồi trầm mặc .

Nga

Cố Nguyệt Hoài không vì Bạch Mân im lặng không nói mà dừng lại, cô cảm thấy mình hẳn là có thể giúp giúp cô gái lương thiện lại yếu mềm này một chút  . Cô đã có thể bò ra địa ngục để làm lại cuộc đời , cô cũng không nỡ nhìn Bạch Mân lặp lại kết cục trong quá khứ .

"Người như Hoàng Thịnh, chị nghĩ anh ta thật lòng với chị được mấy phần?

Loading...