Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1011

Cập nhật lúc: 2025-01-08 13:29:12
Lượt xem: 31

Hai người vừa bước vào khu chăn nuôi đã thấy Vương Phúc, tay cầm cuốn sổ đỏ, đang kiểm tra đối chiếu lương thực một lần nữa để chuẩn bị phân phát.

Vương Phúc đối với Cố Nguyệt Hoài rất là tin tưởng và có hảo cảm . Vừa nghe cô ngỏ ý mượn xe bò, ông đã lập tức bảo người chuẩn bị. 

Cố Tích Hoài biết đánh xe bò, thế là hai người ngồi lên xe, hướng về bệnh viện huyện.

Trên đường đi, Cố Tích Hoài liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài, rồi cười tấm tắc:

"Mấy ngày không gặp, tiếng nói của em ở đại đội lớn ghê. Đến cả Bí thư Chi bộ nhìn thấy em cũng vui tươi hớn hở như vậy , chỉ cần nói ý đồ đến liền đáp ứng cho mượn xe , cũng chả cần biết lý do luôn ."

Cố Nguyệt Hoài nhún vai, chẳng nói gì, sau đó kể lại chuyện sáng nay với cha.

Nghe xong, Cố Tích Hoài ngẩn người:

"Em nói muốn cha chúng ta tìm mẹ kế cho chúng ta? Sao em lại nghĩ đến chuyện đó ?"

Cố Nguyệt Hoài ngồi thẳng lưng, bình tĩnh đáp:

"Anh ba, bình tĩnh một chút . Chưa gì mà đã hoảng lên thế? Lớn từng này rồi mà còn sợ mẹ kế sao?"

Khóe miệng Cố Tích Hoài giật giật, anh trợn mắt nhìn cô:

Nga

"Trông anh giống người sẽ sợ mẹ kế ư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1011.html.]

Cố Nguyệt Hoài cười, nhẹ nhàng đáp:

"Không phải thì tốt, vậy anh để ý một chút, tìm một người bầu bạn cho cha chúng ta đi."

Bầu không khí rơi vào im lặng trong chốc lát. Cố Tích Hoài nhìn con đường gập ghềnh phía trước, chậm rãi lên tiếng:

"Em nghĩ cha chúng ta luôn bị ảnh hưởng bởi Lâm Cẩm Thư, nên muốn ông ấy có chỗ gửi gắm tâm ý khác , để sau này Lâm Cẩm Thư không thể làm ông ấy bị tổn thương nữa, đúng không?"

Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh , cũng không có bất kỳ d.a.o động cam xúc nào khi nghe đến cái tên kia :

"Lâm Cẩm Thư đã tái hôn rồi, bà ấy sẽ không quay đầu lại nữa đâu . Mà dẫu bà ấy có muốn thì em cũng sẽ là người thứ nhất không đồng ý . Em không muốn cha cứ mãi nhớ thương bà ấy, ôm lấy quá khứ sống cô độc cả quãng đời còn lại. Vì một người như Lâm Cẩm Thư , không đáng."

Cố Tích Hoài nhíu mày, đôi môi mím chặt, không nói thêm gì.

Cố Nguyệt Hoài cũng không muốn kéo dài chủ đề này. Nghĩ đến ý tưởng sáng nay của mình, cô bất chợt nói:

"À, đúng rồi, anh ba, chúng ta mua ít gạch, xây thêm một gian nhà ở phía sau được không?"

Cô chuyển chủ đề quá nhanh khiến Cố Tích Hoài sững người một chút, rồi anh trừng mắt nhìn cô, giọng pha chút trêu chọc:

"Em là chuẩn bị để Yến Thiếu Ngu ở rể à?"

 

Loading...