Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1010
Cập nhật lúc: 2025-01-08 11:39:59
Lượt xem: 36
Có điều ông có thể chắc chắn là, dù Yến Thiếu Ngu có nhập ngũ được , con đường thăng tiến của cậu ấy cũng sẽ vạn phần gian nan so với người khác .
Ông không ghét nghèo chuộng giàu, chỉ là, ông cũng có ích kỷ của một người cha , luôn mong con gái mình suy nghĩ cho bản thân mình nhiều hơn. Tương lai là cuộc sống của hai người, nhưng với hoàn cảnh gia đình Yến Thiếu Ngu như vậy , sau này cuộc sống sẽ giống như đi trên băng mỏng như vậy , làm gì cũng phải cân nhặc thật kỹ lưỡng , tính trước tính sau , không được phép phạm bất kỳ sai lầm nào. Một cuộc sống như vậy cũng quá ngột ngạt .
Cố Nguyệt Hoài nhìn vẻ mặt cố tỏ ra đứng đắn cao thâm của cha mình, bật cười ha hả.
Cô đứng lên, vỗ nhẹ vào vai Cố Chí Phượng, giọng điệu sâu sắc thấm thía: “Cha, cha vẫn là đừng lo lắng quá về chuyện của con, trước nhiều suy nghĩ chính mình thích dạng người gì đi . Chúng ta nhất định đuổi trước khi hết năm đem chuyện này định ra tới. Nếu cha không nói yêu cầu của mình , con đã có thể tìm người không phù hợp với yêu thích của cha nha . À, đúng rồi, con phải nói trước nhé , loại hình như Lâm Cẩm Thư như vậy chắc chắn không ổn, không thể thích nghi với cuộc sống của gia đình ta đâu, cha suy nghĩ yêu cầu khác thích hợp hơn đi.”
Nói xong, Cố Nguyệt Hoài chẳng để ý thêm, cầm bàn chải và khăn rửa mặt đi ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1010.html.]
Sắc mặt Cố Chí Phượng trướng như màu gan heo . Nếu lời này là do mấy thằng con trai nói ra, ông đã một tay giơ lên chính là một chuỳ , thẳng hướng đầu mấy tên nhãi ranh đó gõ . Nhưng cố tình lại do con gái nói ra , xưa nay lớn tiếng với nó ông còn chả dám nói một câu , cũng chỉ có thể hậm hực .
Có điều , từ trong những câu nói của con gái , ông cũng nghe ra sự bất mãn của con gái với mẹ nó .
Ông biết sự bất mãn này cũng là vì bênh vực ông .
Nhất thời , ông không biết nên vui hay nên buồn . Vui vì con gái đối với những người thân trân trọng , yêu quý , còn luôn quan tâm , biết nghĩ cho gia đình . Lại buồn vì tuy ông luyến tiếc con gái , nhưng lại không thể phủ nhận một việc là ông là một người cha vô dụng , dù có cố thế nào đi nữa cũng không thể cho nó cuộc sống tốt đẹp hơn , không thể cho con những điều mà mẹ nó có thể mang lại .
Nga
Về phần Cố Nguyệt Hoài, cô cũng chẳng bận tâm cha cô vẫn còn đang luẩn quẩn nghĩ vẩn vơ những điều có không . Ăn sáng xong, cô cùng Cố Tích Hoài đến khu chăn nuôi mượn một chiếc xe bò.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》