Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 98
Cập nhật lúc: 2025-03-21 23:23:58
Lượt xem: 4
“Vậy nên vườn bách thảo này được thành lập?” Tô Dung hỏi.
“Đúng vậy.” Hắn ta gật đầu. “Sở nghiên cứu đã xây dựng Vườn bách thảo màu đỏ để thu nhận Quỷ quái này. Lúc đầu, họ chỉ định dùng thực vật làm nguồn cung cấp năng lượng cho nó. Nhưng chẳng bao lâu sau, họ nhận ra rằng chỉ có thực vật thì không đủ. Dục vọng của Quỷ quái ngày càng lớn, và cuối cùng, họ phải nghĩ ra một cách khác – định kỳ thả du khách vào đây, dùng sinh mệnh của họ để nuôi dưỡng nó.”
"Khoan đã, Sở nghiên cứu là gì?" Tô Dung bắt lấy từ khóa lạ lẫm ấy.
Hướng dẫn viên giả thoáng khựng lại, rồi khẽ nhíu mày:
“Quả nhiên các người là người mới, ngay cả Sở nghiên cứu số 3 cũng chưa từng nghe qua. Sở nghiên cứu số 3 là một tổ chức thuộc thế giới Quỷ quái, chuyên thu nhận những Quỷ quái không thể kiểm soát, nghiên cứu chúng, và bảo vệ nhân loại.”
“Bảo vệ nhân loại?” Tô Dung bật cười châm chọc. “Dùng mạng sống của du khách để nuôi dưỡng Quỷ quái mà anh gọi đó là bảo vệ nhân loại sao?”
Không ngờ, câu nói ấy lại khiến nhân viên áo xanh cười lạnh:
"Ha! Mâu thuẫn ư? Nhưng với bọn họ, chuyện này chẳng có gì mâu thuẫn cả! Hy sinh một ít người để bảo vệ số đông – đó luôn là triết lý của họ.”
Cả nhóm khẽ rùng mình. Trong đầu ai nấy đều hiện lên hình ảnh về một nhóm nhà khoa học điên cuồng – những kẻ mang danh chính nghĩa nhưng thực chất không từ thủ đoạn nào để đạt được mục tiêu.
Tô Dung hiểu rằng tranh luận về đạo đức lúc này là vô nghĩa. Thay vì phí thời gian, cô tiếp tục tập trung vào vấn đề chính:
“Vậy còn các anh? Tại sao các anh lại ở đây? Nhân viên áo xanh các anh có phải cũng thuộc Sở nghiên cứu không? Và vườn bách thảo đã biến thành thế này từ khi nào?”
Một loạt câu hỏi khiến hướng dẫn viên giả phải kìm lại sự tức giận, cố gắng giữ bình tĩnh rồi mới trả lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/98.html.]
“Chúng tôi vốn dĩ là du khách trước đây. Cách đây nhiều năm, tôi đã nhận ra có điều gì đó không ổn với nơi này và quyết định bỏ trốn. Nhưng lũ tay sai áo đỏ truy lùng tôi khắp nơi. Cuối cùng, tôi trốn được vào trạm nghỉ ngơi, và nhờ một cơ duyên đặc biệt, tôi nhận được sự che chở, từ đó sống sót trong Vườn bách thảo c.h.ế.t tiệt này.”
“Vậy còn Sở nghiên cứu? Họ không đến cứu các anh sao?” Tiểu Nhị đột nhiên lên tiếng. “Dù sao thì bây giờ các anh cũng đâu thể tiếp tục cung cấp sinh mệnh cho Quỷ quái nữa?”
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Nghe vậy, hướng dẫn viên giả cười cay đắng:
“Cứu chúng tôi? Bọn họ chẳng thèm quan tâm đến chúng tôi đâu! Với họ, chúng tôi chỉ là đối tượng thí nghiệm! Sau này, chúng tôi mới biết rằng trạm nghỉ ngơi này thực ra cũng là đạo cụ do chính họ đưa vào – dùng để hấp dẫn sự chú ý của "nó" và bảo vệ những nhân viên khác.”
Tô Dung khẽ gật đầu, cuối cùng cũng hiểu ra một số điểm nghi vấn lúc trước. Hóa ra, lý do nhân viên áo xanh không thể vào khu cấm màu đỏ là bởi họ chính là vật hiến tế để đánh lạc hướng Quỷ quái. Nếu họ dám vào khu cấm, chẳng khác nào dê vào miệng sói, cầm chắc cái chết.
“Vậy nhân viên áo đỏ là người của Sở nghiên cứu?” Cô tiếp tục thăm dò. “Còn đoàn du lịch thì sao? Họ cũng thuộc Sở nghiên cứu số 3 à?”
Hướng dẫn viên giả lắc đầu, ánh mắt sâu thẳm:
“Không. Bọn họ thuộc về "Chìa khóa cứu đời".”
Một cái tên hoàn toàn xa lạ đối với Tô Dung.
Triệu mập mạp sốt ruột lên tiếng:
"Chìa khóa cứu đời là ai nữa đây?"
Hướng dẫn viên du lịch giả mỉm cười, kiên nhẫn giải thích:
"Đây là một tổ chức tôn giáo với tôn chỉ [nghênh đón thế giới mới, cứu người lạc đường]. Trong mắt họ, thế giới chỉ có thể đạt được hòa bình khi được cai trị bởi một kẻ mạnh tuyệt đối. Vì vậy, họ không ngừng hiến tế và giúp Quỷ quái gia tăng sức mạnh, tin rằng đây là cách duy nhất để 'cứu rỗi' thế giới. Những giáo đồ này cũng chính là những 'du khách' tự nguyện bước vào nơi này để dâng hiến bản thân."