Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 86
Cập nhật lúc: 2025-03-21 23:05:17
Lượt xem: 7
Giống như hồi còn đi học, chẳng ai lại mong bị thầy chủ nhiệm bắt quả tang đang nghịch điện thoại trong lớp rồi hy vọng thầy trả lại cả.
Lúc này, Văn Võ bỗng thấy nên cảm ơn cái tên giả "Tiểu Nhất" mà Tô Dung sử dụng. Khi gọi cái tên này, vô tình khiến anh và cô trông có vẻ thân thiết hơn, làm cho sự nhượng bộ của anh cũng dễ chịu hơn rất nhiều.
Tạm thời chưa có ý định tách nhóm hành động riêng, lúc này Tô Dung mới lên tiếng hỏi:
"Sao anh không đi theo đám người địa phương kia mắng nhân viên đi?"
"Tất nhiên là bởi vì..."
Còn chưa kịp nói hết câu, Văn Võ đã thấy Tô Dung cúi đầu chăm chú nhìn tờ giấy ghi phương pháp trồng trọt, dường như đang suy nghĩ xem có chỗ nào bất thường.
Lời định nói nghẹn lại trong cổ họng, Văn Võ hơi sững người, sau đó đôi mắt bỗng sáng lên:
"Tôi hiểu ý cô rồi!"
"Có ý gì? Tôi nghe không hiểu." Cao Xán khó hiểu, vô thức vuốt tóc đuôi ngựa của mình.
Những người khác cũng mờ mịt, chờ Văn Võ giải thích.
Anh nhìn mọi người rồi chậm rãi nói:
"Dân địa phương có thể mắng nhân viên mà không cần kiêng nể gì cả. Nhưng chúng ta có dám không?"
Mọi người đồng loạt lắc đầu:
"Không dám!"
Dù có là 'đầu con nhím' đi chăng nữa, gã cũng không ngu ngốc đến mức dám làm theo.
"Nếu đã vậy, dựa vào đâu mà các người nghĩ chúng ta có thể bắt chước hành động tiếp theo của bọn họ?"
"Mặc dù đều là du khách, nhưng người địa phương và chúng ta không giống nhau."
Nghe xong, mọi người như bừng tỉnh:
"Hóa ra là vậy, Tiểu Nhất thông minh quá!"
"Chúng tôi hoàn toàn không nghĩ đến luôn đấy!"
Ở bên kia, Tô Dung không quan tâm đến phản ứng của mọi người, chỉ quay sang nhìn Tạ Kha Kha. Cô nhận ra cậu ta từ nãy đến giờ chẳng buồn để ý Văn Võ đang nói gì.
"Cậu nghe hiểu lời tôi vừa nói à?" Tô Dung nghi ngờ hỏi.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/86.html.]
Dựa theo những gì cô biết về Tạ Kha Kha, cậu ta chắc chắn không thông minh đến thế.
Quả nhiên, Tạ Kha Kha thành thật lắc đầu:
"Không hiểu."
"Vậy sao cậu không nghe Văn Võ giải thích?"
Tạ Kha Kha nhún vai thản nhiên đáp:
"Dù có nghe giải thích thì lần sau gặp phải tình huống tương tự tôi vẫn sẽ không nghĩ ra. Nếu đã quyết định ôm đùi đại lão, nghe theo cô là được rồi."
Khi tất cả du khách đã chọn xong thực vật của mình, nhân viên dẫn họ đến một mảnh đất bên ngoài. Mỗi người được chia một khoảnh nhỏ, nhân viên dặn dò:
"Mọi người có thể trồng trọt ở đây. Nếu thực vật héo úa hoặc có dấu hiệu thất bại, xin hãy gọi chúng tôi đến xử lý ngay."
Đứng giữa mảnh đất trống, Tô Dung không lập tức bắt tay vào trồng trọt mà đứng sang một bên, lặng lẽ quan sát cách những người khác làm.
"Tiểu Nhất, sao cô không trồng?"
Tạ Kha Kha được phân một mảnh đất ngay bên cạnh, tò mò hỏi. Rồi cậu ta lại đề nghị:
"Có cần tôi giúp gì không?"
Có người giúp đỡ làm ruộng đương nhiên là tốt. Tô Dung gật đầu, nhưng lại lắc đầu nói:
"Cần, nhưng không phải bây giờ."
Thấy cô có vẻ tính toán điều gì đó, Tạ Kha Kha cũng không vội trồng trọt. Dù không biết đang quan sát cái gì, nhưng cậu ta tin chắc rằng nghe theo đại lão là không sai.
Ngoài hai người họ, Văn Võ cũng không hành động ngay. Còn có hai nữ sinh tinh ý khác cũng nhận ra điều bất thường, lặng lẽ dừng tay.
Ngược lại, ba nam sinh kia đã bắt đầu trồng. Trong đó, Tiểu Nhị cứ xúc một xẻng đất là lại thở hổn hển vài hơi, rồi dùng tay áo lau trán, mặc dù chẳng có giọt mồ hôi nào. Còn Triệu béo, dù rất nỗ lực nhưng do thân hình quá khổ nên động tác có phần chậm chạp.
Trong số ba người, tiến độ nhanh nhất thuộc về 'đầu con nhím'. Gã vô cùng tích cực, cẩn thận dùng khăn giấy lau chậu cây phủ đầy gai đen suốt nửa ngày, sau đó đào một cái hố rồi đặt cây xuống đất.
Thế nhưng, chỉ một lát sau, cây có gai bắt đầu ngả vàng. 'Đầu con nhím' lập tức hoảng loạn:
"Sao lại thế này? Sao tôi trồng lại thất bại?"
Nhân viên trong nhà gỗ lập tức chạy đến, nhanh chóng đào cây lên, bỏ vào một cái chậu mới. Sau khi xử lý xong, họ mới quay sang nói với 'đầu con nhím':
"Rất tiếc, quá trình trồng trọt của ngài xảy ra vấn đề. Ngài có muốn trấn an thực vật không?"
"Tôi..."