Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 85

Cập nhật lúc: 2025-03-21 23:04:53
Lượt xem: 2

Người đề xuất là Văn Võ. Trong tình huống này, việc lợi dụng dân địa phương làm vật thử nghiệm là cách thăm dò nguy hiểm an toàn nhất. Dù sao, sống trong thế giới quái đàm này, có mấy ai còn được gọi là bình thường?

Nhưng vừa nghe thấy kế hoạch này, những người đang trò chuyện lập tức im bặt. Ai cũng biết những dân địa phương này có vấn đề. Lỡ như tiếp cận họ rồi gặp chuyện chẳng lành, ai sẽ chịu trách nhiệm?

Một lát sau, Tiểu Nhị chậm rãi lên tiếng:

"Hay là... để tổ của Tiểu Nhất đi thử? Kế hoạch là do chúng ta nghĩ ra, vậy họ hành động cũng hợp lý mà, đúng không?"

‘Đầu con nhím’ lập tức hưởng ứng:

"Không ngờ đấy! Thằng nhóc nhà cậu cũng có lúc thông minh!"

Cao Xán đang buộc lại tóc, nghe vậy thì nhíu mày, không hài lòng:

"Làm vậy có vẻ không ổn lắm."

‘Đầu con nhím’ cười nhạt, giễu cợt:

"Vậy cô đi đi. Như thế thì khỏi phải tranh cãi nữa."

Nói xong, mặc kệ sự phản đối của Văn Võ, hắn ta đi thẳng về phía nhóm của Tô Dung, nói thẳng:

"Chúng tôi có một cách vượt qua hoạt động này an toàn hơn. Các người có muốn thử không?"

Tất nhiên hắn không ngu đến mức tiết lộ toàn bộ kế hoạch ngay lập tức.

Tô Dung ngẩng đầu lên, lướt qua hắn ta nhìn về phía Văn Võ, sau đó mới lạnh nhạt nói:

"Để tôi đoán thử... Các người muốn lợi dụng dân địa phương làm bia đỡ đạn?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/85.html.]

"Ơ?" ‘Đầu con nhím’ tròn mắt kinh ngạc. "Sao cô biết?"

Tô Dung không đáp, chỉ cúi đầu nhìn lại tờ giấy hướng dẫn trồng trọt.

Trong bầu không khí trầm mặc ấy, cô có một loại khí chất rất đặc biệt. Ngoại hình của cô vốn không nổi bật, nhưng biểu hiện trầm ổn và ánh mắt như nhìn thấu mọi thứ khiến người ta không thể xem nhẹ.

Cô không đưa ra câu trả lời trực tiếp, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy như đã nhận được câu trả lời từ cô – "Chuyện hiển nhiên như thế cũng cần phải nói sao?"

Văn Võ khẽ cười, như thể đã bị nhìn thấu tâm tư. Ánh mắt lúc nãy của Tô Dung khiến anh ta có cảm giác như bị một kẻ bề trên quan sát.

Anh ta thở dài, bất đắc dĩ nói:

"Trở lại đi. Nếu Tiểu Nhất không muốn dùng cách này, chắc chắn cô ấy có lý do của mình."

Dù ngoài miệng nói là từ bỏ, nhưng Văn Võ biết rất rõ, với tính cách của ‘đầu con nhím’, hắn ta chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua mà tiếp tục truy hỏi.

Quả nhiên, ‘đầu con nhím’ không chịu phục:

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

"Tại sao không làm vậy? Chẳng lẽ cô sợ đám NPC đó gặp nguy hiểm? Đừng bảo là cô còn lòng dạ đàn bà, không muốn để họ c.h.ế.t thay đấy nhé?"

Tô Dung ghét nhất kiểu người như thế này – ngu dốt nhưng lại không biết sợ, đúng là loại khiến người ta chán ghét nhất. Cô biết Văn Võ có thể đã cố tình thả lỏng để hắn ta khiêu khích cô, nhưng nếu ‘đầu con nhím’ không ngốc đến mức bị lợi dụng hoàn toàn, thì làm sao lại rơi vào bẫy dễ dàng như vậy?

Cô chẳng buồn giải thích, chỉ thản nhiên đáp:

"Anh muốn đi thì cứ đi."

Mắt thấy ‘đầu con nhím’ không đạt được mục đích, Văn Võ đành phải tự ra mặt. Anh ta mỉm cười ôn hòa, cố gắng giữ giọng điệu mềm mỏng hơn:

"Tiểu Nhất, thật ra tôi cũng có chút tò mò. Tại sao cô không muốn dùng cách này? Có thể cho chúng tôi biết lý do không?"

Tất nhiên anh ta không hề nghĩ rằng Tô Dung là người mềm lòng. Nếu cô có bộ dáng ngây thơ trong sáng, có lẽ anh ta còn có thể hiểu lầm. Nhưng nhìn khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu cảm kia, dùng từ "mềm lòng" để nói về cô quả thực là một chuyện rất buồn cười.

Loading...