Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 144

Cập nhật lúc: 2025-03-26 18:52:43
Lượt xem: 12

"Như vậy, lần hoạt động xã đoàn này xem như kết thúc viên mãn. Lần sau chúng ta vào thế giới quái đàm sẽ là kỳ nghỉ đông. Ai muốn tham gia thì phải ở lại trường một thời gian."

Tô Dung vốn đã quyết định sẽ ở lại. Ở quê không có ai chờ đợi, mà tiền trợ cấp hàng tháng của điều tra viên cũng đủ giúp cô trang trải chi phí sinh hoạt ở đây.

Tạ Kha Kha thì lại có chút do dự:

"Nhưng tôi muốn về thăm ba tôi, không biết thời gian hoạt động có kéo dài quá lâu không. Nếu lâu quá thì chắc tôi sẽ bỏ qua lần này."

Dù biết thế giới quái đàm nguy hiểm, nhưng với những sinh viên trẻ tuổi, đây lại là một cuộc phiêu lưu đầy kích thích. Rất nhiều người vẫn mong chờ được trải nghiệm thêm.

Tô Dung bật cười:

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

"Vậy thì về nhà đi. Dù sao bây giờ chúng ta cũng chưa thăm dò được gì nhiều, cứ tận hưởng kỳ nghỉ đi đã."

 

Trở về ký túc xá, cô phát hiện bầu không khí trong phòng có chút khác biệt. Khác với trước đây, khi Tôn Giai Kỳ và Điền Khinh Khinh thường xuyên căng thẳng mỗi khi ở chung, lúc này cả hai lại đang ngồi cùng nhau xem phim, thậm chí còn chia sẻ đồ ăn vặt.

Tô Dung nhướng mày, lập tức nhận ra—Tôn Giai Kỳ đã xin lỗi rồi. Không thể không thừa nhận, tốc độ hành động của cô ta nhanh hơn dự đoán của Tô Dung rất nhiều.

Thấy cô đứng phía sau, Điền Khinh Khinh bị dọa giật mình:

"Chao ôi, Tô Dung, cậu làm tớ sợ c.h.ế.t khiếp!"

Tô Dung nhún vai, vẻ vô tội:

"Tại hai cậu xem phim quá tập trung thôi."

Tôn Giai Kỳ chớp mắt với cô:

"Tô Dung, muốn xem chung không? Bộ phim này đang rất hot đấy."

"Không được rồi, tớ muốn nghỉ một chút." Tô Dung lắc đầu. Dù chỉ ra ngoài bốn tiếng, nhưng cô đã vào thế giới quái đàm, còn trải qua một quái đàm quy tắc đầy nguy hiểm. Giờ phút này, cơ thể lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi.

Điền Khinh Khinh tò mò nhìn cô nằm dài trên giường:

"Hoạt động xã đoàn của cậu là gì mà kéo dài tận bốn tiếng thế?"

Tô Dung suýt chút nữa lỡ lời. May mà cô nhớ ra lời giải thích "chính thức" của xã đoàn—chơi nhà ma. Đúng là một cái cớ hoàn hảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/144.html.]

Điền Khinh Khinh lập tức sáng mắt:

"Thế tuần sau chúng ta cũng đi nhà ma đi! Từ khi khai giảng đến giờ phòng ký túc xá chúng ta chưa đi chơi chung lần nào!"

Tô Dung: "..."

Không phải cô sợ nhà ma, mà là trong lòng cô có chút ám ảnh với nơi này.

Ở thế giới kiếp trước, nhà ma không chỉ là chỗ vui chơi, mà còn là nơi giấu xác hoàn hảo. Trong bóng tối, những t.h.i t.h.ể thật trộn lẫn với những mô hình giả, m.á.u tươi hòa vào sơn đỏ, mùi sơn nồng che lấp mùi tanh. Khách tham quan bước qua mà chẳng hề nhận ra…

Nghĩ đến đó, sống lưng cô lạnh toát.

Sau đó đến khi chân tướng rõ ràng thì đến lúc sắp đóng cửa. Dĩ nhiên nhà ma của cái thế giới này cũng không khá hơn chút nào, tuy không có nhiều vụ án nhưng nhà ma thật sự là một nơi tốt để bị chọn vào quái đàm quy tắc. Nhất là cô còn là một điều tra viên, "thức ăn ngon" mà quỷ quái thích nhất.

Nói chính xác chính là, Tô Dung luôn cảm thấy hành vi đi thám hiểm nhà ma của vai chính trong phim kinh dị thật sự rất nhược trí. Nhưng nếu như không từ chối Điền Khinh Khinh, vậy cô cũng sắp trở thành loại nhược trí này rồi.

"Gần đây tôi không có thời gian, nếu muốn tụ tập với nhau thì đi đến chỗ gần đây ăn một bữa cơm là được."

Tô Dung lấy thời gian học tập bận rộn để từ chối: "Hoặc là ba người các cậu đi đi, tôi thật sự có chút bận rộn."

Nghe vậy, Điền Khinh Khinh bĩu môi nói: "Vậy chúng ta chờ thêm một khoảng thời gian nữa lại đi, phòng ngủ tổng cộng có bốn người, thiếu một người tham gia sao có thể được?"

Tô Dung cũng biết mình làm người ta không vui, nhưng cô đúng là không muốn tham gia bất kỳ hoạt động nào hết, cũng không muốn đi chỗ nào cả, nhất là loại nơi có thể nhìn thấy được trong phim kinh dị như nhà ma kia.

---

Ba ngày tiếp theo không xảy ra chuyện gì cả, nên đi học thì đi học, nên rèn luyện thì rèn luyện. Chuyện đáng giá nhắc đến duy nhất chính là cuối cùng [Ví sinh tiền] cũng sinh ra 100 tệ quái đàm.

Tô Dung biết cô lập tức phải đi vào quái đàm quy tắc tiếp theo rồi. Nếu những người khác không thành công thông qua quái đàm quy tắcsẽ mất đi trí nhớ, sau đó trong vòng một tuần sẽ chết. Nhưng lần này cô không giống, bởi vì biết quái đàm sẽ xuất hiện vào ngày 4 tháng 10, cho nên nếu như cả ngày mai không tiến vào quái đàm, vậy đại biểu cô xong đời rồi.

Còn để thời gian cho cô để lại di chúc, không hổ là đoàn du lịch nổi tiếng của thế giới quái đàm, thật thân thiết. Chắc còn phải cảm ơn đoàn du lịch này nữa.

Nhìn thời khóa biểu của ngày mai, sinh viên năm nhất đại học vĩnh viễn bận rộn như vậy, cả ngày mai đều đầy tiết. Nói cách khác, cô rất có thể đang học, hoặc là đang chạy đến lớp thì bị tiến vào quái đàm. Vậy thì đúng là có chút xui xẻo.

Bởi vì không biết ngày mai lúc nào tiến vào quái đàm quy tắc, cho nên muốn xin nghỉ, thì phải xin nghỉ học cả ngày. Nhưng nghỉ cả ngày, nội dung bài học bị bỏ qua quá nhiều. Tô Dung tự nhận mình là học sinh giỏi, cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.

Ngày hôm sau đi học, hiếm thấy cô có chút bồn chồn. Lúc nào cũng nghĩ khi nào mình sẽ tiến vào quái đàm, tất nhiên không thể chăm chú nghe giảng. Chắc cũng không có ai giữ được bình tĩnh trong hoàn cạnh này. Vừa sợ vừa hưng phấn, còn có sự háo hức nữa.

Cũng may quái đàm không để cho cô chờ quá lâu, lúc học tiết đầu tiên của hôm nay, Tô Dung cảm thấy trước mắt choáng váng một trận. Cô vừa mở mắt ra, phát hiện mình đã ở trong một gian phòng một người được xem là sang trọng. Mà lúc này bản thân cô đang ngồi trên chiếc giường trắng như tuyết, bộ dạng giống như mới vừa tỉnh ngủ.

Loading...