Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 139
Cập nhật lúc: 2025-03-25 23:01:10
Lượt xem: 0
Tô Dung nghiêm túc gật đầu:
"Đúng vậy, Thiến Thiến có thể cho chị xem một chút không? Hoặc em nói rõ chân em gặp vấn đề gì, chị mới có thể giúp em giải quyết được!"
Cô bé do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, rồi nhẹ nhàng kéo gấu váy lên.
Vừa nhìn thấy, ánh mắt Tô Dung lập tức trợn to, sự tức giận bừng lên trong đáy mắt.
Hai bắp chân nhỏ xíu, gầy guộc như cành trúc, chằng chịt vết bầm tím, thậm chí còn hằn rõ dấu tay.
Ban đầu, cô cứ nghĩ rằng chân bé gái có vấn đề về thể chất, như bị què hoặc dị tật gì đó. Dù sao, nhìn bộ váy hồng xinh xắn trên người cô bé, ai cũng tưởng rằng em lớn lên trong sự yêu thương của cha mẹ. Nhưng bây giờ, sự thật phơi bày trước mắt lại quá tàn nhẫn.
Đây rõ ràng là dấu hiệu của bạo hành gia đình!
Thậm chí... nếu nghiêm trọng hơn, có thể là một dạng xâm hại trẻ em!
Tô Dung trầm giọng hỏi tiếp:
"Chị có thể xem tay em không?"
Nếu đây thực sự là một vụ bạo hành, chắc chắn thương tích không chỉ giới hạn ở đôi chân.
Cô bé không có vẻ đề phòng gì, nghe xong liền ngoan ngoãn kéo tay áo lên.
Ngay lập tức, Tô Dung hít sâu một hơi. Trên cánh tay nhỏ nhắn, chi chít những vết bầm xanh tím, vết xước cũ mới chồng lên nhau, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là hậu quả của sự ngược đãi kéo dài.
Tô Dung chỉ vào những vết thương, cẩn thận hỏi:
"Đây là ai làm? Ba mẹ em sao? Hay là người khác?"
Cô bé ngây thơ trả lời, giọng điệu còn đầy vui vẻ:
"Là ba nha. Ba rất thích rất thích em!"
Ngay khoảnh khắc đó, Tô Dung cảm thấy chiếc xe bất chợt tăng tốc.
Cô lập tức nhận ra điểm bất thường—tài xế này có quan hệ gì với cô bé?
Không muốn ai phát hiện tình trạng của cô bé. Không muốn cô bé tức giận. Không muốn nghe cô bé khen ngợi người cha kia… Nếu xét theo những dấu hiệu đó, có lẽ tài xế là người rất quan tâm đến cô bé?
Một ký ức kiếp trước chợt tràn về trong đầu cô. Cô từng đọc qua một vụ án: Một tài xế xe buýt vì báo thù mà dẫn theo kẻ thù lên xe, sau đó thản nhiên lao cả chiếc xe xuống vực, kéo tất cả hành khách cùng c.h.ế.t chung.
Tình cảnh này, có gì đó quá mức tương tự!
Vậy thì... trên xe này có "kẻ thù" của tài xế không? Chính là ba của cô bé sao?
Tô Dung nhẹ nhàng thăm dò:
"Ba em có ở trên xe này không?"
Nhưng cô bé lắc đầu:
"Ba không có ở trên xe."
Lời này khiến Tô Dung có chút kinh ngạc. Nếu ba cô bé không ở trên xe, vậy tại sao tài xế lại muốn kéo tất cả bọn họ theo cùng?
Cô chợt nhớ đến một người—nhân viên an toàn!
Từ đầu đến giờ, người này hoàn toàn biến mất, chẳng phải anh ta có nhiệm vụ giúp hành khách khi gặp khó khăn sao? Nhưng cô lại chẳng thấy bóng dáng anh ta đâu.
Tài xế là quỷ, cô không thể chọc vào, nhưng nhân viên an toàn thì cô có thể thử hỏi.
Tô Dung chỉ tay về phía người mặc đồng phục đen và hỏi:
"Anh trai kia là gì của em thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/139.html.]
Cô bé nhìn theo hướng cô chỉ, rồi hào hứng nói:
"Đó là cậu em!"
Quả nhiên có quan hệ!
Tô Dung lập tức hỏi tiếp:
"Cậu cũng từng làm chuyện đó với em sao? Ý chị là… cậu cũng 'thích' em giống như ba em thích em không?"
Vừa dứt lời, cô liền cảm nhận được một ánh mắt sắc lạnh đang chằm chằm nhìn mình—là nhân viên an toàn.
Lòng cô khẽ động. Xem ra, cô đã có câu trả lời.
Quả nhiên, cô bé lắc đầu:
"Cậu không có thích em như vậy."
Tô Dung trầm ngâm gật đầu. Như vậy, cậu của cô bé chắc chắn biết chuyện này, hơn nữa, trong lòng cũng mang theo sự hổ thẹn. Nhưng anh ta biết từ bao giờ? Và tại sao lại không hành động?
Mà còn một người nữa chưa nhắc đến—mẹ của cô bé đâu?
Ngay cả cậu cũng xuất hiện, chẳng lẽ mẹ cô bé lại không liên quan?
Tô Dung cúi đầu suy nghĩ, nhưng trong lòng đã âm thầm đặt sự chú ý lên tài xế.
Từ đầu đến cuối, cô luôn mặc định rằng tài xế là một người đàn ông.
Nhưng nếu không phải thì sao?
Nếu tài xế là… mẹ của cô bé thì sao?
Một ý nghĩ đáng sợ thoáng qua. Cô nhìn lại cánh tay đầy thương tích của Thiến Thiến, rồi khẽ rùng mình. Có lẽ nào, ngay từ đầu, cô đã đoán sai?
Không quan trọng là ai đã ngược đãi cô bé, hay những người trên xe có quan hệ gì với nhau. Điều quan trọng nhất lúc này là phải đảm bảo an toàn cho cô bé.
Chỉ khi nào Thiến Thiến được an toàn, cơn ác mộng này mới có thể kết thúc.
Vậy thì... làm sao để bảo vệ cô bé?
Câu trả lời duy nhất chính là báo cảnh sát!
Tô Dung thử thăm dò:
"Thiến Thiến biết cảnh sát là ai không?"
Lời cô vừa dứt, tốc độ xe lại tăng vọt!
Cô lập tức căng thẳng. Quả nhiên, không thể báo cảnh sát sao? Nhưng tại sao?
Ngay giây tiếp theo, cô đã có đáp án.
Cô bé lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt chán ghét:
"Bọn họ là người xấu! Bọn họ muốn bắt ba đi! Thiến Thiến ghét cảnh sát nhất!"
Tô Dung thầm thở dài.
Xem ra, đã từng có người trong nhà báo cảnh sát, nhưng cuối cùng phải dừng lại vì cô bé không chịu hợp tác. Nếu Thiến Thiến nhất quyết không chịu làm chứng chống lại cha mình, thì dù có ra tòa cũng vô ích.
Nhưng cô bé bị lừa gạt hay đã mắc hội chứng Stockholm?
Hội chứng Stockholm là một trạng thái tâm lý kỳ lạ—nạn nhân không những không hận kẻ bạo hành mình, mà còn nảy sinh tình cảm với họ.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Đôi khi, con tin lại yêu chính kẻ bắt cóc mình.
Mà trong thực tế, hiện tượng này không hề hiếm gặp. Ví dụ, có rất nhiều phụ nữ bị chồng bạo hành nhưng lại càng ngày càng lệ thuộc vào họ hơn.