Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 687
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:14:07
Lượt xem: 10
Hươu nhỏ thực ngốc, nhưng nó chạy trốn rất nhanh, không dễ bắt.
Hai người đuổi theo đã lâu, không chú ý một cái, chúng nó liền nhảy vào rừng cây.
A Sử Ca còn muốn đuổi theo, bị Nam Cung Phù Tang ngăn cản: “Sắc trời đã tối, chúng ta vẫn nên trở về đi.”
Nhìn nhìn phương hướng chúng nó chạy đi, A Sử Ca gật gật đầu, kỳ thật chúng nó chạy không xa, chỉ cần tiếp tục đuổi theo, là có thể săn được.
Nhưng Tương Vương tựa hồ cũng không muốn săn chúng, rất nhiều lần nàng đều phát hiện hắn cố ý thả chúng nó đi.
Đại tướng quân năng chinh thiện chiến, cũng sẽ nhân từ nương tay.
Hai người cưỡi ngựa, chậm rì rì trở về, A Sử Ca vẫn luôn trộm nhìn hắn, Nam Cung Phù Tang cũng chú ý tới, nhịn không được hỏi nàng: “Ngươi nhìn bổn vương làm gì? Trên mặt bổn vương có hoa sao?”
A Sử Ca cười lắc đầu, cũng không nói lời nào.
Tuy rằng nàng thích dũng sĩ Đan Xi, dũng mãnh anh khí, nhưng không thể không thừa nhận, nam tử Đại Vũ lớn lên rất soái nha.
Lần đầu tiên nàng thấy Liễu Thịnh, suýt nữa cho rằng hắn là nữ tử, nàng vẫn là lần đầu tiên thấy nam tử thanh tú hơn so với nữ tử.
Nhưng Liễu Thịnh là quan văn, tú khí chút cũng có thể lý giải.
Sau đó Diệp Khanh Oản nói cho nàng, võ tướng Đại Vũ bọn họ cũng tú khí, nàng không tin, vì thế Diệp Khanh Oản liền đem Tương Vương điện hạ ra.
Tương Vương làm đại tướng quân Nam Cương, đánh bại nhiều tiểu quốc ở phía nam phải xưng thần tiến cống, Thẳng biểu ca nói, hắn chính là ngay cả Diêm Vương gia đều phải sợ.
Nam tử như vậy, sao có thể tú khí?
Cho nên nàng giả làm Thẳng biểu ca, viết thư cho Tương Vương, phát hiện hắn người này còn rất thú vị.
Hôm nay vừa thấy, phát hiện hắn cư nhiên lớn lên cũng cực kỳ đẹp mắt, nếu cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện, nếu hắn không nói lời nào, an an tĩnh tĩnh ngồi, thậm chí so với Liễu Thịnh còn tuấn mỹ hơn vài phần.
Nam Cung Phù Tang nhíu mày, không biết nàng suy nghĩ cái gì, nhưng cũng lười tiếp tục suy nghĩ.
Dù sao trái tim của nữ nhân, giống như kim đáy biển, dù hắn tiếp tục suy nghĩ, cũng nghĩ không ra.
Nếu Liễu Thịnh ở đây thì tốt rồi, hắn ngay cả tiểu tham tiền cũng có thể đối phó được, hẳn là có thể biết được vị tiểu công chúa Đan Xi này suy nghĩ cái gì.
“Có đói bụng không?” Nam Cung Phù Tang bỗng nhiên nhớ tới, bọn họ cả buổi trưa cũng chưa ăn cơm, từ phía sau lưng lấy ra lương khô, đưa cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-687.html.]
A Sử Ca cũng không ngượng ngùng, tiếp nhận trực tiếp ăn luôn: “Đây là quân lương của Nam Cương các ngươi?”
Nam Cung Phù Tang gật đầu: “Nam Cương mưa nhiều, thời tiết ẩm ướt, chỉ có thể làm lương khô chống ẩm này, những thứ khác không để lâu được, công chúa tạm chấp nhận ăn một ít trước.”
“Ta cảm thấy ăn khá tốt, ngon hơn đồ ăn ở Đan Xi chúng ta.” A Sử Ca lại cười nói.
Nàng nói chính là lời nói thật, người Đan Xi không trồng trọt, đồ ăn trên cơ bản đều là con mồi, tươi sống là được, nhưng loại thịt hong gió này, vừa tanh vừa cứng, khó có thể nuốt xuống.
Nam Cung Phù Tang bị nàng chọc cười, đem túi giơ lên: “Công chúa thích, thì cho ngươi.”
A Sử Ca cũng không cùng hắn khách khí: “Tạ Tương Vương điện hạ.”
“Đấu trường ngày mai, điện hạ có đến không? Ông của ta đã chuẩn bị rất nhiều hùng ưng chiến mã làm phần thưởng.”
Nam Cung Phù Tang nhìn nàng, cười nói: “Công chúa cần phải nghĩ kỹ, nếu bổn vương đi, những phần thưởng đó đều sẽ là vật trong lòng bàn tay của bổn vương.”
A Sử Ca “Phụt” cười lên tiếng: “Điện hạ chớ nói mạnh miệng, Đan Xi chúng ta có rất nhiều dũng sĩ.”
Nam Cung Phù Tang cười cười không nói lời nào, có rất nhiều dũng sĩ, vậy ngươi sao không tìm dũng sĩ Đan Xi các ngươi tỷ thí, chạy tới tìm bổn vương làm gì?
Phỏng chừng những dũng sĩ đó lớn lên không đẹp đi.
Những dũng sĩ đó Nam Cung Phù Tang đã gặp qua, lớn lên giống gấu nâu, xấu đến đau mắt.
Còn may tiểu công chúa diện mạo không như dũng sĩ Đan Xi, nếu không đời này sợ là gả không ra.
Hắn hình như đã biết Liễu Thịnh vì cái gì thích tiểu tham tiền, bởi vì tiểu tham tiền đẹp nha, mấy chục năm, hắn hình như còn thật sự chưa từng nhìn thấy nữ tử nào xinh đẹp hơn tiểu tham tiền.
Bổn vương nhận ra có phải có chút chậm hay không......
Chậc!
Tương Vương bồi A Sử Ca một buổi trưa, trước khi đi còn ăn cả bữa tối, thật là lỗ vốn.
Nhưng ngày hôm sau hắn vẫn đi đấu trường, lúc hắn đến, A Sử Ca đã lên sân khấu, một thân hồng y, rong ruổi trên sân thi đấu, anh tư táp sảng.
Chúng quý công tử Đại Vũ bị đánh cho tơi bời, ủ rũ cụp đuôi.
Nàng nhìn thấy Tương Vương cưỡi ngựa tiến vào, dừng lại từ xa nói: “Tương Vương điện hạ, nếu ngươi còn không tới, toàn bộ quân đội Đại Vũ của ngài sẽ bị tiêu diệt.”
Tương Vương cũng không tức giận, mặt mang mỉm cười nhìn nàng.
“Điện hạ, mau tới nha.” A Sử Ca thấy hắn bất động, giơ roi ngựa trong tay, hướng hắn múa may.