Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 686
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:13:28
Lượt xem: 6
Nam Cung Phù Tang cũng không khách sáo, Lão Cửu mấy năm nay đối với hắn đại ca này cũng thực tôn kính, thường xuyên viết thư thăm hỏi, lương thảo binh mã vũ khí, hữu cầu tất ứng.
Làm hoàng đế, lòng dạ trở nên rộng mở hơn.
Hai người ở Ngự Hoa Viên đi một hồi, câu được câu không nói chuyện phiếm, bỗng nhiên nghe được thư thục bên kia truyền đến tiếng ồn ào.
Lão Cửu vội vã đi qua, khẩn trương kia......
Cũng đúng, kia chính là con của hắn nha, có thể không khẩn trương sao.
Nam Cung Phù Tang đứng xa xa nhìn, không đi qua, loáng thoáng nghe được hình như là đại nhi tử của Lão Cửu Nam Cung Hành Vũ rơi xuống nước, là Liễu Hoa Niên đẩy.
Nam Cung Hành Vũ khóc sướt mướt lên án hành vi phạm tội của Liễu Hoa Niên, Liễu Hoa Niên lại thờ ơ lạnh nhạt, đứng bên cạnh xem hắn giống như xem con khỉ.
Nam Cung Phù Tang cảm giác nếu không phải Lão Cửu ở đây, nàng nhất định sẽ cười lớn.
Ngay khi Nam Cung Phù Tang nghĩ có nên đi qua giải vây cho nàng hay không, nàng bỗng nhiên nhận lỗi, nói chính là nàng đẩy Nam Cung Hành Vũ.
Lúc mọi người đang vẻ mặt mờ mịt, nàng vẫy tay bảo Nam Cung qua đi, sau đó lấy danh nghĩa thuật lại chuyện vừa xảy ra, một cước đá Nam Cung Hành Vũ vào trong hồ.
Sau đó còn quang minh chính đại, đương nhiên nói một câu: “Bệ hạ, ta vừa rồi đá hắn như vậy.”
Ha ha ha!
Nam Cung Phù Tang thiếu chút nữa không nhịn được, cười ra tiếng, tiểu nha đầu, thật khá nha, đã học được mười phần phúc hắc của Liễu Thịnh rồi.
Quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử!
Một cước này, xem như xác lập địa vị của Liễu Hoa Niên ở thư thục, đứng đầu chuỗi thức ăn, ai dám gây sự với nàng sẽ phải chịu đau khổ.
Nhưng Ninh Thiếu Khanh trên nóc nhà phảng phất như đã quen rồi, sau khi chú ý đến ánh mắt của Nam Cung Phù Tang, chỉ gật gật đầu, xem như chào hỏi.
Nam Cung Phù Tang nhìn hắn, phảng phất lại thấy được thiếu niên ngày ấy nhảy nhót lung tung giữa đám nữ nhân, khó trách Liễu Hoa Niên thường kêu hắn ca, nhìn thật trẻ con nha.
Bớt đi nét trẻ con mũm mĩm, khuôn mặt trở nên góc cạnh rõ ràng, thoạt nhìn anh khí không ít.
Sau đó chính là Lão Cửu giáo huấn nhi tử, Nam Cung Phù Tang lười đến xem, liền chuẩn bị xuất cung, từ xa đã nhìn thấy một người mặc phục sức Hoàng Hậu vội vã chạy tới, hẳn là nghe nói Nam Cung Hành Vũ rơi xuống nước, nên lo lắng.
Nhưng nàng không phải Hạ Tuyết Kiến, lớn lên rất giống, nhưng không phải.
Lão Cửu thật sự rất giỏi lừa gạt nha, loại sự tình này đều có thể giả mạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-686.html.]
Nhưng cùng hắn không quan hệ, hắn cũng lười để ý, đi ra khỏi cung.
Ở ngoài cung gặp A Sử Ca, đưa ra lời mời với hắn: “Từ lâu đã nghe Tương Vương điện hạ năng chinh thiện chiến, chẳng biết có được may mắn, có thể cùng điện hạ luận bàn một chút.”
“Từ lâu đã nghe?” Nam Cung Phù Tang nghi hoặc nhìn nàng, hắn ở Nam Cương, thảo nguyên ở Bắc Cương, một nam một bắc, nàng là như thế nào nghe được?
A Sử Ca cũng rất sảng khoái, nói thẳng: “Người cùng điện hạ thư từ qua lại, là ta.”
Nam Cung Phù Tang:....
Thẳng cái vương bát đản này, dám giở trò với bổn vương?
Bổn vương đã nói mà, Thẳng đường đường là một Khả Hãn, như thế nào lại ấu trĩ như vậy, nguyên lai là......
Vậy bổn vương chẳng phải là cùng một nữ tử ấu trĩ khoa tay múa chân gần mười năm sao?
“Điện hạ xem thường nữ tử sao?” A Sử Ca thấy biểu tình của hắn không tốt lắm, liền hỏi.
“Cũng không phải, chỉ cần ngươi có bản lĩnh, đừng nói ngươi là nữ tử, ngươi chỉ là một con khỉ đầu chó, bổn vương cũng tôn kính ngươi.” Nam Cung Phù Tang nói.
Lần này đến phiên A Sử Ca sắc mặt không tốt: “Vậy Tương Vương điện hạ vẫn là không cần tôn kính ta, ta không muốn làm khỉ đầu chó.”
“Ha ha ha.” Tương Vương cười to, tháo cung tiễn trên lưng ngựa ném qua: “Ở ngoại ô thành có hai con hươu, ai b.ắ.n trước thì thắng.”
A Sử Ca tiếp được cung tiễn, sảng khoái đáp ứng: “Hảo.”
Nói xong, quay đầu ngựa lại chuẩn bị lao tới.
“Chờ một chút.” Tương Vương bỗng nhiên gọi nàng lại, chỉ lên bầu trời: “Ngươi thu hồi chim ưng lại, đây là gian lận.”
A Sử Ca cười cười, uốn cong ngón trỏ trái, cho vào trong miệng huýt sáo, hùng ưng lượn quanh ở phía trên, lập tức rời đi.
Hai người lúc này mới hoả tốc cưỡi ngựa rời đi, hướng tới ngoại ô chạy như bay.