Trà Xanh Mê Người - 40
Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:48:02
Lượt xem: 6
Chương 40:
Cuối xuân.
Chuyện Lâm mẫu rơi xuống giếng mà c.h.ế.t đã được điều tra rõ ràng, nguyên nhân là do bà muốn có nhi tử nên đã khống chế Liễu di nương, dùng tính mạng người nhà để ép buộc bà ta sinh nhi tử cho mình nuôi dưỡng.
Liễu di nương ngoài mặt đồng ý nhưng trong lòng lại vô cùng căm hận Lâm mẫu, vì vậy hai người đấu đá lẫn nhau, cuối cùng bà ta ra tay với Lâm mẫu.
Kết quả điều tra được đưa ra, Lâm phụ không thể nào tiếp nhận nổi.
Thiếp thất đã cùng ông chung sống hai mươi năm lại là người như vậy, nhưng ông cũng hiểu rõ tất cả đều là do ông ép buộc mà thành. Trước đây khi ông chưa muốn có nhi tử, bà chưa từng trở nên điên cuồng như vậy.
Lâm phụ chìm trong đau khổ, Cố Phương Hoa nhân cơ hội này ngày ngày ở bên cạnh chăm sóc, dần dần khiến ông mềm lòng.
Gà Nướng Nhảy Múa Trong Lửa (truyện sáng tác)
Ngọc Thố Cung (truyện dịch)
Một tháng sau, Cố Phương Hoa bất ngờ mang thai, tin vui này khiến Lâm phụ thoát khỏi nỗi đau mất phu nhân.
Lâm phụ lập tức dâng tấu xin hoàng đế sắc phong cho Cố Phương Hoa làm kế thê, khiến hoàng hậu vô cùng tức giận nhưng dù có tức giận đến đâu, nàng cũng không thể ngăn cản Lâm phụ sủng ái Cố Phương Hoa nên đành phải bỏ qua.
Kỳ Dạ đến nói chuyện này cho Lâm Thời Trà, nàng tức giận đến mức không thể kiềm chế nổi: “Cái c.h.ế.t của mẫu thân ta chắc chắn có liên quan đến Cố Phương Hoa!”
Kỳ Dạ thản nhiên nói: “Hiện giờ nàng ta đang mang thai, phụ thân nàng yêu thương nàng ta như bảo bối.”
“Ta biết.” Lâm Thời Trà nghiến răng, một lúc sau nàng ủ rũ như muốn khóc: “Từ nhỏ mẫu thân đã rất yêu thương ta.”
Động tác gắp thức ăn của Kỳ Dạ dừng lại một chút: “Năm đó, chuyện nàng và muội muội bị ép đổi thân phận cho nhau là do mẫu thân nàng sắp xếp, chắc là nàng hận bà ấy lắm.”
Lâm Thời Trà ngẩn người một lúc, sau đó mới u buồn nói: “Ta biết nhưng mà lúc đó đều là do hoàng đế đương thời ép buộc, ta hiểu mà.”
“Hơn nữa, hiện giờ ta sống rất tốt, Hạ Tầm và muội muội ta cũng ổn... Ta không còn hận bà ấy nữa.” Nàng ăn không ngon, ngồi thẫn thờ.
“Dù sao bà ấy cũng là mẫu thân của ta, là người sinh thành dưỡng dục ta.” Lâm Thời Trà nhỏ giọng nói.
“Nàng dùng bữa đi, đừng suy nghĩ nhiều nữa, ngày khác ta sẽ cho người đưa muội muội nàng vào cung chơi với nàng.” Kỳ Dạ đồng ý.
“Vâng.” Vừa nghe thấy vậy, hai mắt Lâm Thời Trà liền sáng lên.
Kỳ Dạ nhìn nàng, tâm trạng cũng khá hơn một chút.
Hai người đang dùng bữa, Ngụy Hải đột nhiên tập tễnh bước vào: “Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, Lệ phi nương nương ở Thiên Hi cung vừa được chẩn đoán là đã mang thai ba tháng.”
Lâm Thời Trà sững người, chiếc đũa trên tay rơi xuống bàn.
Ngụy Hải cũng im bặt, không dám nói thêm lời nào.
Rõ ràng Kỳ Dạ rất vui nhưng rất nhanh sau đó đã nhận ra điều gì đó, bèn trầm giọng nói: “Lui xuống đi.”
“Vâng.” Ngụy Hải cúi đầu lui ra ngoài.
Kỳ Dạ quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Lâm Thời Trà đã xách váy rời khỏi đó.
Hắn thở dài, cũng không còn tâm trạng ăn uống nữa, hắn đặt đũa xuống, ngồi thêm một lúc rồi mới đứng dậy đi theo Lâm Thời Trà.
Lâm Thời Trà không hề khóc, nàng chỉ ngồi thẫn thờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tra-xanh-me-nguoi/40.html.]
Nhìn thấy Kỳ Dạ lại đi theo vào, Lâm Thời Trà lập tức bối rối: “Hoàng, hoàng thượng sao lại vào được, lát nữa ngài còn phải trở về Tụ Huy Điện xử lý chính sự, mau dùng bữa đi.”
Kỳ Dạ rất nghiêm túc: “Lệ phi có thai, trẫm rất vui.”
Khóe môi Lâm Thời Trà cứng đờ, nàng nói: “Vâng.”
“Nếu lần này nàng ta mang thai hoàng tử, trẫm sẽ giao cho nàng nuôi dưỡng, từ nay về sau sẽ không sủng ái bọn họ nữa, được chứ?”
Cổ họng Lâm Thời Trà chợt khô khốc đau nhức, cứ như vậy ngơ ngác nhìn Kỳ Dạ: “Thật sao?”
“Tất nhiên là thật.” Trước kia Kỳ Dạ đối xử với Lâm Thời Trà lúc thật lúc đùa, cũng không thật lòng thật dạ nhưng bây giờ hắn thân ở địa vị cao, cũng lười tìm nữ nhân, vừa vặn Lâm Thời Trà hợp khẩu vị của hắn nên bằng lòng sủng ái nàng.
Lâm Thời Trà nhào mạnh vào trong lòng hắn khóc rống lên: “Xin lỗi, ta không thể sinh con, không thể sinh con cho người, ta thật vô dụng.”
Biết ngay là như vậy mà.
Kỳ Dạ vỗ nhẹ vai nàng: “Không sao.”
Nhưng hắn không nói nếu lần này Lệ phi mang thai nữ nhi thì hắn sẽ làm thế nào. Có điều cũng rất rõ ràng, nếu nàng ta mang thai nữ nhi thì hắn vẫn sẽ sủng ái phi tần khác như thường lệ, chỉ vì bản thân muốn có hoàng tử.
Trong cung Lệ phi.
Nữ tử dung mạo thanh lệ nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình, không ngờ nơi này lại có một sinh mệnh nho nhỏ, nghĩ xong nàng ta lập tức hỏi tỳ nữ bên cạnh: “Hoàng hậu đã biết được tin này chưa?”
“Biết rồi ạ, nghe Ngụy Hải công công nói, lúc ông ta vào bẩm báo thì hoàng thượng đang dùng bữa với hoàng hậu, hoàng hậu nghe xong liền ném đũa, quay đầu đi vào phòng trong nổi giận.”
Nói xong nữ tỳ che miệng cười hai tiếng.
Lệ phi cũng mỉm cười: “Hoàng hậu không thể sinh, còn luôn chiếm lấy hoàng thượng, nàng ta cứ như vậy ỷ sủng mà kiêu, sớm muộn gì cũng thất sủng.”
Lâm Thời Vy cũng đã sinh hạ một nhi tử, Hạ gia đặt tên là Hạ Anh, Lâm Thời Vy mang theo con vào cung.
Nàng ta đã nghe nói chuyện Lệ phi mang thai, trong lòng vô cùng lo lắng cho Lâm Thời Trà.
Trong Phi Dực Dung.
Lâm Thời Trà nhẹ nhàng trêu đùa nhi tử trong nôi: “Thấm thoát Anh Nhi đã lớn như vậy rồi.”
“Tỷ tỷ ở trong cung có ổn không?” Lâm Thời Vy hỏi rất uyển chuyển.
Lâm Thời Trà không ngẩng đầu lên: “Vẫn như vậy, có tốt hơn nữa thì có thể tốt đến đâu chứ.”
Chức quan của Hạ Tầm là do Kỳ Dạ sắp xếp, hơn nữa chức vị không thấp, Lâm Thời Vy hiện nay ở kinh thành là đối tượng rất được săn đón.
Lúc ấy Hạ Tầm trợ giúp Kỳ Dạ tạo phản, hắn ta đã bỏ ra không ít công sức.
Hạ Tầm không phải là võ tướng nhưng cũng không phải là văn tướng hoàn toàn, trí lực hắn ta phi phàm, giỏi bày binh bố trận, nói đơn giản là nhân vật tương tự như Gia Cát Lượng. Lúc ấy Kỳ Dạ tạo phản, Hạ Tầm đã vạch ra mười tám loại kế sách, xác định lần tạo phản này không có sơ hở, bất kể có chuyện gì ngoài dự liệu, kế hoạch của hắn ta đều có thể ứng phó một cách hoàn mỹ.
Chỉ dựa vào phần trí tuệ này, Kỳ Dạ đã rất tôn trọng hắn ta.