Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Thâm Trong Đau Khổ - Chương 74

Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:45:31
Lượt xem: 0

Tôi và má cả đi cùng nhau, cho đến khi bước chân đến cửa phòng đã thấy tất cả mọi người có mặt đông đủ kể cả con bé Linh, thằng Tèo và dì Lành cũng đứng ở trong phòng. Và v.ú Huệ đang run rẩy ngã nhào xuống nền nhà. Miệng bà ấy gào lên kiểu như oan ức lắm

" Trời ơi ngó xuống mà coi, cả đời này tôi cống hiến hết mình vì gia đình này,bao nhiêu năm nay tôi trung thành thế nào, tại sao có người lại bày mưu hại tôi, vu oan cho tôi thế này, cậu hai vợ hai hai người phải làm chủ cho tôi mới được.Còn anh bảy, xưa tôi và anh cũng xem như có biết nhau, cũng cùng là phận tôi tớ, anh không thương thì cũng phải nghĩ tới ngày xưa tôi với mợ cả thân biết bao nhiêu, nếu mà mợ cả bây giờ bình tĩnh như xưa chắc chắn mợ sẽ đứng ra làm chứng cho tôi. Trời ơi là trời.

Vừa nghe v.ú Huệ kêu gào xong thì cạnh tôi bà cả khựng chân lại, bà ngăn tôi, bảo tôi đừng bước vào vội. Và trên môi bà lúc này là nụ cười khẩy.

Bên trong chú bảy dường như vẫn đang rất bình thản, chú đứng đó không trả lời vội mà thủng thẳng đưa tay vào rút trong túi áo của chú ra một tờ giấy gì đó màu trắng đã úa vàng cũ kỹ theo thời gian đưa ra trước mặt mọi người. Kèm theo câu nói

" Thưa cậu Hào cùng mọi người, để khẳng định lại tất cả những gì từ nảy giờ tôi nói là sự thật hay giả dối để hại bà Huệ thì mọi người hãy xem đây.Đây là bản thoả thuận giữa tôi và bà Huệ trong vụ việc gây ra vụ tai nạn cho cậu Tùng. Ông Đình đưa tay cầm lấy tờ giấy của chú bảy đưa, ông quét mắt lên đó đọc thật kỹ những gì được viết, tôi đứng bên ngoài hồi hộp cố nhướng mắt nhìn vào trong xem thử ra sau, cũng muốn chạy ngay vào lắm nhưng mà bà cả đang đứng cạnh tôi không dám cãi lời bà.

Một lúc sau đó từ gương mặt nghiêm khắc ông Đình chuyển sang giận dữ vô cùng, ông nhìn bà v.ú với cặp mắt sắc lạnh sau đó lớn tiếng gằn giọng lên tiếng

"Huệ, bà giải thích đi. Chuyện này là sao đây hả?

Tờ giấy được ông buông lơi rơi xuống ngay chân bà vú, bà ta chầm chậm cầm lấy tuyệt nhiên không đọc gì cả mà hai tay nhanh chóng vò nát cả, giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn ông Đình, tiếng bà ta run lên liên tục

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-tham-trong-dau-kho/chuong-74.html.]

" Đến cả ông cũng nghi ngờ tôi à? Chỉ vì một tờ giấy vô căn cứ mà ông lại hạch sách tôi à? Ông Đình ông thật sự khiến tôi quá thất vọng.

"Nghi ngờ, vậy bà giải thích rõ cho tôi nghe xem tại sao từng chữ trong tờ giấy đó lại rất giống với chữ viết của bà hả?còn nữa cho tôi hỏi bà một câu thôi. Ngày xưa lý do vì sao bà rời khỏi đây không một lời nói, rồi khi Thục Trinh mắc bệnh, thằng Tùng bị tai nạn rồi nó bị khùng mấy năm trời thì bà lại quay trở lại. Bà giải thích đi.

" Tôi...tôi...ông đã không tin tôi rồi thì tôi không cần giải thích làm gì cả?

Bà v.ú trả lời một cách chống chế khiến cho mọi người ai cũng tò mò nguyên nhân sự việc ra sau, và bất ngờ hơn là bà cả nhanh chóng đi vào,tất cả ánh mắt đổ dồn nhìn bà như thể không tin được sự thật bà cả đã hết bệnh rồi, lại còn sang trọng nữa chứ.

Bốp

Cái tát từ tay bà cả rơi xuống in hằn lên một bên má của v.ú Huệ trước sự ngạc nhiên vô cùng của mọi người. Rồi nhìn sang ông Đình bằng ánh mắt oán hờn, bà cả buông lời nói

"Nó không muốn giải thích thì để tôi nói cho ông nghe. Lý do tôi đuổi nó là vì tôi phát hiện người mà tôi xem là chị em lại đi quyết rũ chồng tôi. Ông cho tôi hỏi nếu tôi không đuổi nó đi thì tôi nên giải quyết thế nào đây hả. Còn nữa cái ngày thằng Tùng lên 5 tuổi cũng chính nó, nó đưa tôi đi xem bói rồi nói là thằng Tùng khắc tuổi với gia đình, thằng Tùng sống thì gia đình tôi phải tan nát...là tại nó nó khiến tôi trở nên ác độc, nhẫn tâm ra tay với chính con ruột của mình, cái tờ giấy cam kết với anh bảy và trả tiền cho anh bảy cũng chắc chắn chính là nó.

Bà cả nói xong trong ánh mắt lẫn khuôn mặt của bà hiện lên những đau thương cùng cực, bà quay sang nhìn Tùng, bà khóc nấc lên trong nghẹn ngào

" Tùng ơi.. má sai, má sai rồi, má sai khi đối xử tệ bạc với con...má xin lỗi...xin lỗi con.

Loading...