Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Thâm Trong Đau Khổ - Chương 24

Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:39:53
Lượt xem: 0

Con Sen cầm tay Tùng sốt sắn

" Dạ , cậu ngoan ngồi yên nhé.

Tôi thấy mình thừa thải nên hơi buồn, lẳng lặng bỏ đi lại ngay chỗ cửa sổ, ngắm nhìn chậu hoa mắc cỡ trong phòng với tên gọi mỹ miều là hoa trinh nữ rồi đưa nhẹ tay sờ vào mấy cái lá để nó híp lại...lâu lâu len lén liếc mắt nhìn sang bên kia.

Con Sen nó tỉ mỉ và thật cẩn thận vừa rửa vết thương cho Tùng rồi khéo léo băng lại, nhìn nó thuần thục đến mức tự nhiên tôi khó chịu trong lòng, nhất là nó vừa băng lại vừa quan sát xem sắc mặt của Tùng có biến đổi hay không? Rồi thì sợ Tùng đau nó còn khom mặt xuống thổi thổi vào tay Tùng nửa, càng nhìn nó làm sắc mặt tôi càng đen kịt lại,rồi xụ mặt luôn chẳng hiểu tôi bị gì nữa nhưng khi thấy con Sen băng vết thương cho Tùng tôi lại ước người làm việc đó là tôi chứ không phải nó.

Trong lúc con Sen lo chăm chú làm cho mình, thì Tùng lại hướng ánh mắt nhìn chằm chằm sang tôi ,đôi môi mỏng cứ thấp thoáng tràn ngập ý cười trêu ngươi khi thấy tôi buồn,Chỉ đó ngoại trừ trên đôi mắt của anh là nhìn tôi một cách sâu đậm. Nếu phụ nữ cần ánh mắt dịu dàng long lanh quyến rũ đến nao lòng, thì ánh mắt của Tùng lúc này lại tỏa ra vẻ nam tính và khí thế “ngất trời”, đôi khi thoạt nhìn tưởng Tùng hay cà rỡn và chẳng quan tâm đến ai nhưng mà thực ra ẩn chứa bao tình cảm nồng ấm., liếc mắt về phía tôi một lúc Tùng cứ giả vờ cười hề hề như chẳng có chuyện gì,anh không từ chối cũng không thái độ gì với con Sen cả, mà lúc này lại rất thoải mái mặc tình con Sen muốn làm chi thì làm Tùng cũng chẳng quan tâm.Thứ duy nhất Tùng chú ý là về chỗ tôi đang đứng

Tôi bên này bị Tùng nhìn đến mức ngượng ngùng chẳng biết phải làm cái chi, hai tay, hai chân tôi cứ thừa thãi đứng đực ra đấy mà nhìn lại anh.Không gian vì thế cũng trở nên vô cùng im lặng.

Mãi cho đến khi con Sen nó băng vết thương cho Tùng xong nó vẫn không chịu rời đi, cứ vẫn nhìn Tùng bằng ánh mắt tình tứ, tôi nhìn cảnh ấy không biết sao tự nhiên trong lòng không khỏi bực dọc nên liền hắng giọng lên tiếng

"Sen xong chưa? Rồi thì gom vỏ nệm đi giặt đi.

Con Sen luyến tiếc rời mắt khỏi Tùng, nó nhìn sang tôi khó chịu, sau ấy nhìn xuống tấm nệm dưới giường trông có vẻ như kiểu "tấm nệm dính m.á.u thế này thì làm sao mà kiểm tra xem tôi và Tùng có xảy ra chuyện hay chưa vậy đó? Rồi nó chẳng thèm ngó tới luôn.

Thấy nó chần chừ, tôi hơi nhếch môi bước mấy bước tiến lại rồi lên tiếng hỏi

" Ủa sao chưa đi?

Con Sen nhìn tôi,ánh mắt đầy tia chán ghét hằn học đáp lại.

"Đi thì cũng phải từ từ có chi mà mợ hối quá vậy?

" Ơ vậy mày nghĩ đây là phòng mày à? Không đi hay muốn đợi tao đuổi mới chịu đi hả?

"Không cần mợ đuổi.Tôi tự đi được rồi.

Trả lời tôi xong là nó nhanh chân bước ra ngoài luôn, tôi thấy nó đi ra tay không nên liền gọi với theo

" Ủa không đem đồ đi giặt à Sen.

Nó không quay lại mà lớn giọng nói vang lên

"Không? Để đó con Linh giặt, giờ con có việc rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-tham-trong-dau-kho/chuong-24.html.]

Tôi bĩu môi, con nhỏ này đúng là tráo trở, chắc nó định bụng kiểm tra xong, nếu tôi và Tùng chưa có gì chắc chắn nó lại đ.â.m chọt cho tôi bị chửi đây mà,trong vụ này nếu đúng như Tùng nói thì bà hai và nó ai cũng được lợi nên nó mới hăng hái như thế, giờ đây thấy mọi việc không suôn sẻ nên nó mới đổ việc qua cho con bé Linh...vẫn lại là câu nói trong đầu tôi. Con Sen này xem ra không tầm thường một chút nào.

Tùng nhìn sang thấy tôi cau có nghĩ ngợi sao đó lên tiếng

". Cô thấy tôi đoán đúng không?

Tôi quay sang, nhìn thấy Tùng lại càng thêm bực bội thêm

" Ừ nó cũng muốn kiểm tra xem anh còn trinh hay mất rồi đó?

"Cô ghen à?

Tôi ngoảnh mặt

" Mắc gì tôi phải ghen?

Ngừng lại bất chợt nhớ ra chuyện gì đó, tôi lại tiếp tục nói vào

"Cơ mà ngày nào cũng tắm cho nhau, chắc gì hai người không tò te à?

Tùng nhìn tôi nhíu mày hỏi lại?

"Cô nghĩ vậy thật à?

Tôi trả lời chắc nịch

" Thì chẳng phải chính anh là người nói chuyện đó cho tôi biết à, nam nữ suốt ngày tắm cùng nhau, hai người có gì hay không có trời mới biết?

Tùng nghe tôi nói xong chĩ khẽ lắc đầu

"Cái gì cũng giỏi, giỏi nhất là suy đoán. Nhưng mà lần này thì đoán sai rồi.

" Ý anh vậy là?

"Tự cô hiểu.

…..

Loading...