Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 351: Trực Diện Khiêu Chiến

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-20 20:34:28
Lượt xem: 18

Edit: Con Kien Cang (20/09/24)

 

"Lâm Nhạc Nhạc phải không?" Quý Dữu nghịch ngợm lặp lại, chậm rãi nhếch khóe môi mỉm cười.

 

"Cô muốn làm gì?" Lâm Nhạc Nhạc cau mày, hơi cong lưng phòng thủ ...

 

Nhìn một màn này, Quý Dữu nở nụ cười càng sâu: "Không hiểu rõ tình huống thực tế, không phải lỗi của bạn."

 

Lâm Nhạc Nhạc nghe vậy, mi tâm vặn chặt.

 

Quý Dữu tiến lại gần cô ta mấy bước, trong mắt mang theo ý cười: “Bị người khác cố ý lừa gạt, cũng không phải lỗi của cô.”

 

Lâm Nhạc Nhạc sửng sốt: "Cái gì?"

 

Quý Dữu dừng lại trước mặt Lâm Nhạc Nhạc và cười nói: "Nhưng mà -- nếu bạn cố tình tung tin đồn mà không hiểu rõ sự thật và xác minh sự thật thì đó là lỗi của bạn."

 

“Cho nên --” Quý Dữu nhướng mày, lạnh lùng nhìn cô ta: “Trở về đọc thêm nhiều sách đi, chỉ có học được cách suy nghĩ độc lập, mới không nghe theo hay tin tưởng một phương diện nào."

 

Lâm Nhạc Nhạc cau mày: " Cô!"

 

Như nghĩ tới điều gì đó, cô ta ngẩng đầu lên, có chút kiêu ngạo liếc nhìn Quý Dữu rồi nói một cách khiêu khích: "Chẳng lẽ, cô muốn nói những gì tôi vừa nói là không phải sự thật sao? Chẳng lẽ cô muốn nói cô không đạo văn, đạo văn từ đàn chị Từ Tư Vũ? Nhà trường đến bây giờ còn bảo lưu biên bản giấy hủy nhập học của cô, cho nên đừng mơ giữa ban ngày được tẩy trắng! Thật đáng xấu hổ, một tên trộm đạo văn kinh tởm, dám làm mà không thừa nhận!"

 

Lâm Nhạc Nhạc vốn tưởng sau khi nói ra những lời này, Quý Dữu sẽ tức giận, thậm chí còn làm điều gì đó không đúng mực, như thế mới đúng ý tứ của mình, nhưng -- sắc mặt Quý Dữu rất bình tĩnh, ngay cả nụ cười trên môi cũng không hề biến mất.

 

Lúc này --    [Đọc truyện chính edit trên Wattpad.com/ Monkeyd.net]

 

Quý Dữu trên mặt lộ ra nụ cười, nhưng ánh mắt lại có chút lạnh lùng: "Lâm Nhạc Nhạc, cảm ơn cô đã quan tâm đến tôi. Ở đây, tôi chân thành mời cô nói với kẻ tung tin đồn sau lưng tôi một câu, thành phẩm có thể trộm đi chỉ là vật chết, nhưng thứ không thể đánh cắp là linh hồn sống và sức sáng tạo. Mọi thứ mà tôi, Quý Dữu, đã mất đi, ngay lập tức sẽ hướng cô ta đòi trở về, bảo cô ta hãy chuẩn bị sẵn sàng chào đón tôi bất cứ lúc nào."

 

Hửm?

 

Lâm Nhạc Nhạc nghe được câu này, lông mày trong nháy mắt vặn chặt, ý của Quý Dữu là gì?

 

Cô ấy muốn khiêu chiến đàn chị Từ Tư Vũ ngay lập tức?

 

Hay là --

 

Dù thế nào đi nữa, Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy khó chịu khi thấy Quý Dữu coi nhẹ và không hề tức giận. Cô ta muốn đả kích Quý Dữu, muốn xem Quý Dữu xấu hổ, chứ không phải muốn nhìn thấy cảnh tượng như thế này.

 

Nghĩ đến đây, Lâm Nhạc Nhạc cau mày và chế nhạo: "Đừng giả vờ nữa, thực sự nghĩ mình là một cọng hành, chỉ bằng cô, còn nghĩ muốn khiêu chiến với đàn chị Từ Tư Vũ? Nằm mơ giữa ban ngày a.”

 

Nghe vậy, Quý Dữu khẽ lắc đầu và cười nói: "Vậy ra chính Từ Tư Vũ là người tung tin đồn ở sau lưng? Vậy xin nhờ bạn học Lâm Nhạc Nhạc thay mặt tôi chuyển lời nhắn cho cô ấy về những gì tôi vừa nói. Hơn nữa, quân tử thì rộng lượng, đi đường ngay thẳng, còn tiểu nhân thì lén lút, mỗi bước đi đều không yên tâm. Tất cả thủ đoạn lén lút, bỉ ổi, vậy xin mời đàn chị Từ Tư Vũ từng cái nhận lấy đi.”

 

Đồng tử của Lâm Nhạc Nhạc co lại.

 

Trần Nghiên và những người khác xung quanh, cũng mở to mắt ngay lập tức.

 

Quý Dữu --

 

Cô ấy -- thực sự đã khiêu chiến Từ Tư Vũ. 

 

Hơn nữa, giọng điệu và thái độ của cô ấy không hề giống như đang nói đùa chút nào.

 

Còn có --

 

Quý Dữu nói kiểu này, chẳng phải là xác nhận sự thật đàn chị Từ Tư Vũ đã tung tin đồn sao? Hãy nghe lại những gì cô ấy nói, cái gì quân tử thì rộng lượng, đi đường ngay thẳng, còn tiểu nhân thì lén lút, mỗi bước đi đều không yên tâm?

 

Lâm Nhạc Nhạc trừng mắt: "Quý Dữu! Hãy cẩn thận lời nói của cô! Đàn chị Từ Tư Vũ không phải là một kẻ đạo văn như cô có thể tùy ý vu khống! Cô, một con ch.ó đạo văn vô liêm sỉ và đáng khinh, cô không có chút xấu hổ nào sao? Lương tâm không cắn rứt sao?”

 

Quý Dữu lắc đầu thở dài: "Nếu bạn không nói tiếng người, như vậy -- tôi cũng không khách khí. Bạn học Lâm Nhạc Nhạc, mang theo những gì tôi vừa nói, bây giờ hãy lăn khỏi đây ngay, ngay lập tức!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-351-truc-dien-khieu-chien.html.]

 

Lâm Nhạc Nhạc: "Cô!!!" 

 

Mặt cô ta chợt đỏ bừng, tay run run, miệng há hốc, cô ta không thể tin được, Quý Dữu vậy mà ở trước mặt nhiều người như vậy, kêu mình lăn đi... Cô ấy làm sao có thể? Làm sao dám?

 

Quý Dữu phớt lờ cô ta, nhìn Trần Nghiên và những học sinh tự túc khác đang đi tới, lắc đầu và cười nói: "Xin lỗi, tôi tính tình táo bạo, khiến mọi người chê cười."

 

Nói xong, Quý Dữu lại bước đi và tiếp tục chạy.

 

Các học sinh xung quanh nhìn bóng dáng đang chạy của Quý Dữu, dường như nhận ra nữ sinh vóc dáng thấp bé này có tấm lưng đơn bạc như vậy, nhưng tấm lưng lại thẳng tắp giống như một cây tùng bách vươn thẳng lên trời.

 

"Cô ấy...nghiêm túc à?"

 

"Cô ấy muốn khiêu chiến đàn chị Từ Tư Vũ?"

 

"Nghe ý tứ của cô ấy, cô ấy không có đạo văn?"

 

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Có ai biết không?”

 

......

 

Sau khi bóng dáng của Quý Dữu dần dần rời xa, các học sinh xung quanh không khỏi chặc lưỡi, lần lượt nói.

 

Tiếp đó --

 

Một bóng dáng xinh đẹp đột nhiên lao ra từ đám đông.

 

"Chờ một chút……"

 

Trần Nghiên nhịn không được đuổi theo: "Bạn học Quý Dữu, xin chờ một chút."

 

Quý Dữu sửng sốt, vừa chạy vừa quay người: "Có chuyện gì à?"

 

Trần Nghiên chân dài nhảy lên và vượt đến bên cạnh Quý Dữu. Cô ấy cũng đang mặc một bộ đồ thể thao, lúc này cùng chạy song song với Quý Dữu, khiến Quý Dữu trông càng thấp và gầy hơn ...

 

Trần Nghiên hỏi: "Bạn học Quý Dữu, bạn thực sự muốn khiêu chiến đàn chị Từ Tư Vũ sao?"

 

Quý Dữu gật đầu: “Ừ.”

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Giọng nói của cô không nhẹ không nặng, nhưng tất cả học sinh xung quanh đều có thể nghe rõ. Họ đồng thời ngừng nói và hít một hơi thật sâu: đó không phải là chuyện đùa.

 

Đó là sự thật!         [Đọc truyện chính edit trên Wattpad.com/ Monkeyd.net]

 

Trần Nghiên khẽ cau mày, trong giọng điệu lộ rõ ​​sự lo lắng: "Quý Dữu, tôi nghe nói bạn đang tham gia tất cả các khóa học liên quan đến hệ chiến đấu trong học kỳ này, mà bạn thậm chí còn chưa hoàn thành một khóa học liên quan đến hệ tài liệu. Bạn ... Bạn...…"

 

Từ Tư Vũ hiện đang nổ lực học tập trong hệ tài liệu, trước đó thực lực của cô ta không biết mạnh đến mức nào, nhưng bây giờ cô ta có giáo sư hướng dẫn từng bước một, nghe nói cô ta còn được mời vào phòng thí nghiệm của đàn anh Nolan... Từ Tư Vũ hiện tại nhất định có kiến ​​thức vô cùng vững chắc, là một đối thủ rất mạnh.

 

Mà bạn học Quý Dữu --

 

Thành thật mà nói, Trần Nghiên không mấy lạc quan về Quý Dữu, không phải vì nghĩ cô ấy không có thực lực mà vì Quý Dữu đã thoát ly môn học hệ tài liệu một thời gian dài rồi, có lẽ sẽ hơi khó khăn để tiếp tục...

 

Quý Dữu nhìn Trần Nghiên, với một nụ cười chân thành trong mắt, cô nói nhẹ nhàng: "Bạn học Trần Nghiên, bạn là lo lắng tôi sẽ thua, muốn khuyên tôi từ bỏ phải không?"

 

Trần Nghiên nghe xong có chút do dự, nhưng vẫn gật đầu nói: "Ừ."

 

Quý Dữu lắc đầu cười nói: "Cảm ơn bạn, bất quá, tôi sẽ không bỏ cuộc, cũng sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Tuy chưa trải qua một ngày học của hệ tài liệu nhưng cho đến nay tôi chưa bỏ một tiết học nào, hơn nữa, tôi không nghĩ mình sẽ thua”.

 

Nhìn thấy thái độ kiên định của Quý Dữu, Trần Nghiên không còn khuyên cô nữa, thay vào đó cô đột nhiên nói: “Tôi tin bạn.”

 

 

Loading...