Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 338: Ra Quân Bất Lợi
Cập nhật lúc: 2024-09-09 05:34:20
Lượt xem: 23
Mục Kiếm Linh nhướng mày: “Có chuyện gì ?”
Mang theo sự mong đợi, Quý Dữu háo hức nhìn vị giáo viên có thực lực cường đại này, thấp giọng hỏi: “Cô giáo... Em muốn hỏi, tại sao cô chỉ yêu cầu Kiều Kiều và Nhạc Thất Quang bọn hắn vào top 100, còn đối với em yêu cầu lọt vào top 10 ? Đây có phải chính minh là cô càng coi trọng em hơn, cảm thấy ở hệ chiến đấu em là người mạnh nhất."
Đó chỉ là suy đoán, nhưng vì đang nói chuyện điện thoại với cô giáo Mục nên Quý Dữu không nhịn được, muốn hỏi tường tận có phải như vậy không?
Đương nhiên --
Không phải cô không tự tin khi hỏi điều này, trên thực tế, Quý Dữu cảm thấy toàn bộ cơ thể cô, ngay cả không khí cô thổi ra, đều tràn ngập sự tự tin. Sở dĩ cô hỏi, chủ yếu là muốn nghe chính miệng cô giáo thừa nhận.
Quý Dữu vừa hỏi vấn đề này, Mục Kiếm Linh khóe miệng hơi co giật, cô suy nghĩ rất nhiều, thậm chí còn tưởng Quý Dữu sẽ hỏi mình vì sao lại chiếu cố con bé, thậm chí còn lấy ra trà Vân Vụ...
Nhưng mà! ! ! Mục Kiếm Linh chưa bao giờ nghĩ tới Quý Dữu sẽ hỏi ra vấn đề không nói nên lời như vậy.
Kết quả là bầu không khí có chút trì trệ.
Quý Dữu tràn đầy tự tin vẫn đang chờ nghe lời khích lệ của giáo viên.
Bỗng nhiên ---
Mục Kiếm Linh nói: “Thích nằm mơ cũng không có gì sai, nhưng trong đầu luôn có một số suy nghĩ lộn xộn, chính là đầu óc thật có vấn đề.”
Quý Dữu: "..."
Trái tim Quý Dữu cứng lại, cô suýt ngã xuống đất, nhưng cô vẫn không bỏ cuộc, cố chấp hỏi: “Nhưng… nhưng cô giáo quả thật có yêu cầu cao hơn đối với em nha.” Cái này không giả a.
Mục Kiếm Linh liếc nhìn cô rồi nói: “Tôi yêu cầu họ lọt vào top 100 vì tôi biết họ có thể làm được bằng thực lực của mình, nhưng em…”
Quý Dữu có một linh cảm xấu.
Mục Kiếm Linh nhìn cô với ánh mắt quan tâm thương xót đứa trẻ thiểu năng trí tuệ, sau đó nói: “Tôi đối với em yêu cầu, là thuận miệng nói, dù sao em cũng không vào được top 100, nói nhiều nói ít, có quan hệ gì?”
Quý Dữu: "..."
Quý Dữu run rẩy miệng, tay run run, chỉ cảm giác như thế giới trước mắt đang quay cuồng, chuyển sang màu đen...
Mục Kiếm Linh nói: "Tỉnh táo lại, nhận rõ sự thật không phải là chuyện xấu gì. Được rồi, tôi có việc phải làm, tôi cúp máy đây."
Tút tút --
Mục Kiếm Linh không chút do dự cắt đứt liên lạc.
Nhưng mà --
Sau khi cúp điện thoại, Mục Kiếm Linh khẽ cau mày, trên mặt hiện lên mấy tia lo lắng: Chẳng lẽ trà Vân Vụ thật sự đối với Quý Dữu vô dụng sao?
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Hay nó thực sự là quá ít?
.......
Mục Kiếm Linh đã dạy học nhiều năm như vậy, đã dạy vô số học sinh với nhiều trình độ khác nhau, tuy nhiên, chỉ có tình huống của Quý Dữu là kỳ lạ nhất trong số mấy trăm tỷ người, thậm chí không có một trường hợp nào như vậy.
Nói thiên phú thấp chính là nói thiên phú thực sự thấp, bởi vì trần nhà ở ngay đó, ngước lên là có thể thấy, gần như không có tiến bộ gì.
Nhưng nói thiên phú của con bé thấp thì quá mức bất công, biểu hiện của đứa trẻ này trong khoảng thời gian này đã khiến cô hết lần này đến lần khác đều kinh ngạc, không hề yếu hơn những học sinh khác, thậm chí còn có thể so chiêu với tinh thú cấp 4...
Với tư cách là một giáo viên, Mục Kiếm Linh bất lực nhìn học trò của mình dừng lại ở đó và không tiến bộ thêm được nữa. Mục Kiếm Linh tin tưởng hiệu trưởng Hồng hẳn là cũng có cảm giác giống mình.
........
Suy nghĩ một lúc, Mục Kiến Linh gác lại vấn đề này, quyết định đợi Quý Dữu uống trà Vân Vụ một thời gian rồi mới kiểm tra chi tiết cho con bé.
Bên này.
Quý Dữu vẻ mặt nhăn nhó, vừa nghe được lời nói của giáo viên Mục Kiếm Linh, lòng tự tin quá mức của cô khô quắt xuống, thậm chí thở ra cũng cảm thấy tràn ngập uể oải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-338-ra-quan-bat-loi.html.]
Sao ---
Làm sao có thể được?
Nếu không đánh giá cao bản thân mình, tại sao lại yêu cầu mình lọt vào top 10 của giải đấu liên minh? Đây không phải là đang đùa giỡn mình sao? Cô giáo Mục Kiếm Linh chắc sẽ không nhàm chán như vậy chứ?
Có vẻ như giáo viên không chỉ có sở thích xem phim truyền hình kỳ lạ mà còn có phong cách đùa giỡn kỳ lạ a.
Trầm cảm nhất thời, Quý Dữu chỉ có thể an ủi chính mình bằng cách này.
Sau đó, cô ngay lập tức bắt đầu học bổ túc chương trình học của hệ tài liệu, đây là kế hoạch học tập được Quý Dữu thiết kế riêng cho bản thân. Ngay cả khi đang tham gia một cuộc thi trực tuyến, cô vẫn tiến hành không chút thay đổi.
Sau khi học xong, sắp xếp ghi chú và làm bài tập về nhà, Quý Dữu đã tiêu hóa được đả kích do giáo viên Mục Kiến Linh gây ra, giữa lông mày hiện lên một vẻ quyết tâm:
Nhắc mới nhớ, sau khi vào Lãm Nguyệt Tinh, cô cũng không được mọi người xem trọng, nhưng cô vẫn tiến xa đến mức này a.
Lời nói của người khác thì có đáng là gì?
Nếu như ngay cả chính mình cũng không tín nhiệm mình, mới là đáng sợ nhất.
Khi Quý Dữu thi đấu trên Tinh Võng, để giải thích tại sao cô lại sử dụng cơ giáp cổ, những gì cô nói trên đấu trường thực ra không phải là lời nói dối hoàn toàn.
-- Vì khiêu chiến chính mình, vì đột phá chính mình.
Cũng là ở thời điểm này, Quý Dữu mới hoàn toàn bình tĩnh lại, đem tất cả xốc nổi trong lòng, đều vứt bỏ lên chín tầng mây: từ nay về sau, cô không cần so sánh với ai, đối thủ của cô sẽ không bao giờ là người khác, mà là chính mình.
-- Chỉ cần tiến bộ một chút mỗi ngày, mỗi ngày đều có tiến bộ là được.
Sau khi hạ quyết tâm, toàn bộ khí thế của Quý Dữu trong nháy mắt thay đổi, trở nên càng ngày càng cứng cỏi, cũng càng ngày càng nội liễm.
Sau đó, cô lại đăng nhập vào Tinh Võng, và nhanh chóng vào mạng nội bộ của giải đấu, hôm nay đã bắt đầu tiến vào vòng thi đấu thăng cấp, cũng không biết quy tắc của cuộc thi thăng cấp là gì đây?
Quý Dữu rất tò mò.
Rất nhanh, cô phát hiện xung quanh mình rất ồn ào, có rất nhiều người đang thảo luận tình hình trận đấu, chỉ là -- hình như không phải một chọi một mà là một cuộc chiến tập thể?
A?
Quý Dữu vươn cổ, nghiêng người lắng nghe một lúc, Quý Dữu hiểu ra một chút, hóa ra trong cuộc thi thăng cấp này, tất cả những người thi đấu đều được ghép ngẫu nhiên với 100 người, tiến vào chiến trường, sau đó, từng người tự đấu với nhau, 10 người cuối cùng sống sót, sẽ vào vòng tiếp theo, những người thất bại sẽ bị loại ngay lập tức mà không có vòng tiếp theo.
Quý Dữu sờ cằm: Cái này có chút khó khăn nha.
Trong cuộc chiến tập thể này, rất dễ bị thương nếu một người không giỏi liền có thể chết, hơn nữa nếu thất bại một lần, sẽ bị loại hoàn toàn, điều này có nghĩa là trong một cuộc thi, mọi người đều sẽ thể hiện bản lĩnh thực sự của mình, tuyệt đối sẽ không che giấu bí mật.
Còn có --
100 người cận chiến, lại được ghép ngẫu nhiên, điều này cho thấy bạn không có cách nào liên lạc trước với đồng đội để chiếu cố lẫn nhau.
Tóm lại, quy tắc này rất tàn khốc nha.
Quý Dữu suy nghĩ một chút, cũng không có lập tức xông vào đấu trường, mà là tìm kiếm trên diễn đàn một số bài viết, sau khi cẩn thận đọc kỹ tin tức mới nhất và tìm hiểu kỹ càng, cô bình tĩnh lại, tiếp nhận khiêu chiến.
Không có thời gian bắt buộc cho khiêu chiến này, có thể sắp xếp thời gian của riêng mình, điều này rất thân thiện với người thi đấu.
Sau khi nộp đơn, hệ thống không lập tức dịch chuyển Quý Dữu vào chiến trường mà thay vào đó, cô vẫn ở trong phòng chờ và chờ đợi. Chỉ khi số lượng người phối hợp đủ, hệ thống mới lập tức chuyển người thi đấu vào đấu trường.
Ước chừng mười giây sau, Quý Dữu tiến vào chiến trường.
Vừa ngã xuống, cô phát hiện mình đã va phải một tảng đá lớn và bị trầy trụa da đầu.
Quý Dữu: "..."
Ra quân bất lợi nha.