Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 281 : Vị Gà Giòn
Cập nhật lúc: 2024-08-09 15:02:28
Lượt xem: 27
Đêm đó Quý Dữu mở mắt cho đến tận bình minh.
Khi nghe thấy tiếng chuông báo thức, cô đột nhiên quay người đứng dậy, vừa mở cửa thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, hình như là tiếng đồ vật rơi xuống.
Quý Dữu sửng sốt một lát, sau đó nhấc chân bước ra khỏi phòng.
Cô nghiêng đầu xem xét thì phát hiện vật thể lạ ngoài cửa, hóa ra là Sở Kiều Kiều đang mặc đồ ngủ, cuộn tròn, dựa vào khe cửa, giơ tay xoa đầu: “Quý. ... Chào buổi sáng, bạn học Quý Dữu.
Quý Dữu cau mày: “Kiều Kiều, cậu nằm ở cạnh cửa phòng tớ làm gì?”
Sở Kiều Kiều vẫn đang xoa đầu, trên mặt có vẻ ngốc nghếch, thực ra dưới bọng mắt có một quầng thâm lớn, nếu nghiêm trọng hơn, cô ấy có thể trở thành một con gấu trúc.
Quý Dữu: "..."
Quý Dữu chợt đoán ra, nội tâm bó tay trong phút chốc, “Cho nên, cậu liền ngồi xổm ở ngoài cửa phòng của tớ cả đêm?”
Sở Kiều Kiều không dám trái lời, nói: “Cái đó… cái này…”
Quý Dữu vẻ mặt nghiêm túc nói: "Có phải hay không?"
Sở Kiều Kiều lập tức nói: "Đúng vậy."
Quý Dữu: "..."
Sở Kiều Kiều xoa đầu mình, nhanh chóng giải thích: “Tớ chỉ… không ngủ được… vốn dĩ tớ muốn nói chuyện với bạn học Quý Dữu, nhưng lại sợ cậu ngủ rồi, nên tớ không đánh thức cậu, Vì thế..."
Quý Dữu lông mày giật giật: “Cho nên, cậu ngồi xổm ngoài cửa phòng của tớ cả đêm sao?”
Ký túc xá này là một ký túc xá lớn, thực ra có bốn nam sinh, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên và Thịnh Thanh Nham, tuy nhiên, mỗi người đều có một không gian độc lập, nam nữ vẫn có ranh giới riêng. Chân chính là Quý Dữu và Sở Kiều Kiều ở trong cùng một không gian.
Sở Kiều Kiều mở miệng: “Bạn học Quý Dữu…”
Quý Dữu trợn mắt nhìn cô, dạy dỗ cô: "Cậu ngốc à? Cậu không biết gõ cửa phòng của tớ à? Nếu không được thì cậu về phòng của mình ngủ đi? Trạng thái của cậu, cậu không thể chịu đựng được cả ngày. Làm thế nào để thực hiện việc huấn luyện trong ngày?
Sở Kiều Kiều mím môi: "Tớ..."
Quý Dữu nhịn không được mắng một tiếng: "Ngu ngốc!"
Sở Kiều Kiều mím môi: "Tớ..."
Trong giọng nói của cô ấy vô thức có chút ủy khuất. Kể từ khi còn nhỏ, Sở Kiều Kiều đã là một người bá đạo, kiêu ngạo và bất khả chiến bại, có thể đánh bại các bạn đồng trang lứa của mình. Sở Kiều Kiều thực sự chưa bao giờ cư xử yếu đuối trước một cô gái yếu đuối hơn mình như vậy...
Có thể--
Bởi vì cô ấy chỉ thấy khó chịu thôi.
Cô ấy không chỉ bị ủy khuất mà còn bị phê bình, ngay cả tâm tư còn không muốn đánh trả, thậm chí-- nguyện ý bị cô gái nhỏ trước mặt mắng mỏ...
Ai bảo——
Dung mạo của cô gái nhỏ đẹp mắt như vậy?
Ai bảo——
Âm thanh của cô gái nhỏ dễ nghe như thế mà?
Ai!
Sở Kiều Kiều lại ủy khuất dụi mắt, hốc mắt sưng lên như bánh nhân đậu, vốn dĩ đôi mắt to sáng, hiện tại không còn nhìn rõ nữa...
Quý Dữu thấy vậy, lông mày của cô giật giật, không khỏi xoa xoa lông mày, nói: “Bây giờ, còn có nửa giờ nữa mới đến giờ tập họp, cậu nên đi ngủ ngay, ngủ khoảng 20 phút, tớ sẽ đánh thức cậu trong 20 phút nữa."
Sở Kiều Kiều mở miệng: “Nhưng... tớ không ngủ được…”
Quý Dữu sắc mặt nghiêm túc, ngữ khí càng lúc càng gay gắt hơn, nói: "Không ngủ được thì nhắm mắt lại cho tớ cũng được!"
Sở Kiều Kiều: "...Được."
Cô ấy quay người lại, từng bước một rồi chậm rãi đi về phía ký túc xá của mình.
Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi: "Mau lên! Tớ đang nhìn cậu!"
Sở Kiều Kiều lập tức tăng tốc, trong nháy mắt trở về ký túc xá, nằm trên giường.
Quý Dữu có chút lo lắng, bước tới đi vào phòng của cô ấy, nhìn thấy Sở Kiều Kiều thật sự đang nằm trên giường, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Chờ vài giây, xác định Sở Kiều Kiều thành thật, Quý Dữu mới rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-281-vi-ga-gion.html.]
Vừa mới đi ra ngoài, Sở Kiều Kiều đã lén hé mở khóe mắt, Quý Dữu lập tức quay người lại: "Tớ biết cậu không thành thật mà! Lập tức, lập tức! Nhắm mắt lại, thành thật ngủ cho tớ!"
Sở Kiều Kiều: "..."
Sở Kiều Kiều khịt mũi: "Quý Dữu... cậu... cậu thật hung hãn..."
Quý Dữu trừng mắt nhìn cô ấy: “Cậu có muốn nhìn thấy tớ một bên không chỉ hung hãn, mà còn hung ác nha?” Khi nói lời này cô còn dùng tinh thần lực bức bách cô ấy.
Sở Kiều Kiều toàn thân run rẩy: "Không... Tớ không muốn."
Quý Dữu nói: “Tớ đi tắm rửa, thuận tiện mua đồ ăn sáng.”
Sở Kiều Kiều: “Được.”
Khi Quý Dữu rời khỏi ký túc xá và đi vào phòng khách, cô phát hiện bốn người bạn cùng phòng là Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nham, Nhạc Tê Quang và Nhạc Tê Nguyên đều đã rời giường, khóe miệng Quý Dữu co giật: "Các cậu.... tối qua đều không ngủ à?"
Thịnh Thanh Nham nghiêng đầu liếc cô một cái, ngáp một cái nói: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt, giống như cậu ngủ như c.h.ế.t a..."
Quý Dữu: "..."
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Thẩm Trường Thanh bỗng nhiên chỉ vào bàn ăn nói: “Quý Dữu, tớ mang bữa sáng tới, lại đây ăn đi.”
Nhạc Tê Quang đang ngồi ở bàn ăn, yên lặng nuốt dịch dinh dưỡng tề. Khi nhận ra Quý Dữu đang ngồi bên cạnh mình, Nhạc Tê Quang cũng không ngẩng đầu lên, vẫn nhìn chằm chằm vào dịch dinh dưỡng tề trong tay, loay hoay với nó.
Quý Dữu nhìn những dịch dinh dưỡng tề trước mặt, giống như dinh dưỡng tề món ăn đen tối, cô thực sự ăn không vô, nên chỉ ngồi đó không cử động.
Thẩm Trường Thanh nhẹ giọng nói: “Ăn đi, ít nhất cũng phải ăn một cái. Nhiệm vụ huấn luyện của chúng ta rất nặng nề, hôm nay sẽ có sự sắp xếp chặt chẽ.” Vô luận là trường học hay giáo viên Mục Kiếm Linh, ngay cả bản thân chính các học sinh cũng tuyệt đối không cho phép bọn hắn ngừng huấn luyện.
Dù là--
Hôm qua đã trải qua một cảnh tượng đau lòng như vậy.
Nghe Thẩm Trường Thanh nói xong, Quý Dữu liền hiểu lời cậu ấy nói có lý, nhưng nhìn những dịch dinh dưỡng tề đó cùng cảm giác nặng nề trong lòng, cô thực sự không ăn nổi...
Đột nhiên--
Một gói dinh dưỡng tề từ bên cạnh đưa tới.
Quý Dữu ngẩng đầu nhìn là thấy Nhạc Tê Nguyên, vừa vào phòng khách vẫn chưa lên tiếng, cũng không vùi đầu vào đồ ăn.
Nhạc Tê Nguyên nhẹ giọng nói: "Cái này có vị như thịt gà, ăn giòn giòn, ăn đi."
Quý Dữu nhận lấy, mím môi: “Cám ơn.”
Thịnh Thanh Nham nhìn Quý Dữu cầm lấy, lúc chuẩn bị xé gói ra, cậu ta không nhịn được nói: “Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a... Cậu có muốn thử cái này không a? Cái này là vị thịt nướng a.. Nó chắc chắn ngon hơn vị gà a....chính nhân gia đã trải nghiệm rồi a..."
Quý Dữu: "..."
Quý Dữu dừng lại, ngẩng đầu lên, có chút nghi hoặc nhìn khuôn mặt Thịnh Thanh Nham: “Cậu xác định mình không nói dối?”
Thịnh Thanh Nham trừng mắt nhìn cô: “Nhân gia lừa quỷ, nhân gia cũng sẽ không lừa cậu…”
Nói xong, cậu ta đưa vị thịt nướng ra và ra hiệu cho Quý Dữu nhận lấy.
Quý Dữu nghi ngờ...
Nhạc Tê Nguyên sắc mặt tối sầm, nói: "Đừng tin cậu ta, cái kia là khó ăn nhất."
Thịnh Thanh Nham hung hăng cưỡng ép đưa qua, trợn mắt nhìn Nhạc Tê Nguyên rồi nói:"A Nguyên , nếu cậu có vấn đề về vị giác thì cũng đừng nói dối người khác a. Vị gà mà cậu nhắc đến rõ ràng là vị mù tạt a... Chính cậu mới là người nói dối a...Thân là tiểu khả ái, nhân gia không bao giờ nói dối ai cả a..."
Nhạc Tê Nguyên xòe tay ra, nhìn Quý Dữu, vẻ mặt lãnh đạm nói: “Tin hay không thì tùy cậu.”
Quý Dữu: "..."
Quý Dữu suy nghĩ và quyết định tin tưởng Nhạc Tê Nguyên, vì vậy cô ném trả lại cho Thịnh Thanh Nham.
Thịnh Thanh Nham tức giận đến nhảy dựng lên:" Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a...cậu nhất định sẽ hối hận a!"
Bộ dáng này càng trở nên rõ ràng hơn.
Quý Dữu mới không bị mắc mưu, lập tức mở gói của Nhạc Tê Nguyên đưa và uống hết trong một ngụm.
Phốc--
Quý Dữu quát lớn: " Nhạc Tê Nguyên, cậu hại tớ!"
Nhạc Tê Nguyên nhún nhún vai: “Là lỗi của tớ sao?”