Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 251 : Đâm Tim

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-02 21:09:05
Lượt xem: 27

Trạm vũ trụ Đào Viên.

 

Một chiêu.

 

Dương Bân từ đầu đến cuối chỉ sử dụng một chiêu, nhưng đại diện tân sinh viên khóa 131 là Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Sở Kiều Kiều và Thẩm Trường Thanh đều bị hạ gục. Dù là thể lực hay tinh thần thì tất cả đại diện tân sinh viên ở trước mặt Dương Bân hầu như đều không chịu nổi một kích.

 

Điều đó có nghĩa là gì?

 

Chẳng lẽ là tân sinh viên cùng cựu binh chênh lệch thực lực quá lớn sao?

 

Hay là? 

 

 

Tóm lại, thận trọng như Thẩm Trường Thanh cũng khiêu chiến Dương Bân và thua trong một chiêu, các tân sinh viên đều im lặng.

 

Không ai dám thách thức nữa.

 

Các chiến binh cười lớn nói: "Các cậu còn có ai nguyện ý tiến lên? Tất cả mười người đứng đầu của các cậu đều muốn lên khiêu chiến chúng ta sao?"

 

“Nếu không được thì hai người có thể đi cùng nhau.”

 

"Nhưng dù có hai hay ba người các cậu đi cùng nhau, Dương đội trưởng cũng dễ dàng đánh gục."

 

“Hahaha……”

 

"Thừa nhận thất bại đi, các nhóc con."

 

 

Nghe xong lời này, tất cả tân sinh đều tràn đầy phẫn nộ.

 

Quý Dữu liếc nhìn mấy cái, sau đó đột nhiên nói: "Louis, Lance, bọn họ không phải nói hai người bên chúng ta có thể đi cùng nhau sao? Hai cậu cùng nhau lên đi!"

 

Lance có chút xấu hổ, do dự: "Nhưng này chẳng phải là quá bắt nạt sao?"

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu không nói nên lời: "Bạn học nhỏ, cậu phải hiểu rõ, cậu là tân thủ, không có kinh nghiệm chiến đấu. Bọn họ thì sao? Họ là những tinh anh đã từng chiến đấu trên chiến trường vô số lần. Dù thế nào đi nữa, cũng không đến lượt cậu khi dễ bọn họ." "

 

Đồng thời, Quý Dữu khẳng định đứa nhỏ này không đủ thông minh.

 

Trung thực, đầu óc đơn giản, ngu ngốc và thậm chí không biết sử dụng vũ lực...

 

Điều này cũng giải thích tại sao Lance, gia hỏa này có thể chất cấp S, thậm chí không thể so sánh được với Nhạc Tê Nguyên.

 

Lance do dự: "Nhưng..."

 

Quý Dữu xua tay ngăn cản hắn, nói: "Không nói nữa, Louis, tớ chỉ hỏi cậu, cậu có đi lên hay không?"

 

Louis cũng có chút do dự, nhưng nhìn vào ánh mắt của Quý Dữu, nếu như cậu sợ hãi điều này, có lẽ sẽ bị tên có thiên phú phế vật này khinh thường rất lâu. Louis nghiến răng nghiến lợi nói: "Nào! Đi thử xem!"

 

Quý Dữu cười nói: "Đúng vậy! Đừng hèn nhát, cứ đi lên chiến đi!"

 

Bên cạnh cô, Thịnh Thanh Nham thực sự nhịn không được, mắng: "Quỷ c.h.ế.t nhát a.....Có vẻ như người hèn nhát vừa rồi không phải là cậu sao a...."

 

Quý Dữu liếc mắt nhìn Thịnh Thanh Nham, chửi: “Tớ trở thành kẻ hèn nhát khi nào vậy? Ít nhất tớ có dũng khí phản kháng hơn cậu! Đồ hèn nhát, con chim cút nhỏ, sợ đến mức rụt cổ lại, thậm chí không dám nói một lời, sao cậu dám buộc tội tớ? Trên đời này ai cũng thể gọi tớ là kẻ hèn nhát, ngoại trừ cậu, tiểu khả ái Thịnh Thanh Nham..."

 

Thịnh Thanh Nham: "..."

 

Thịnh Thanh Nham trợn mắt, bĩu môi nói: "Nhân gia chỉ nói cậu mấy câu a...Cậu nói nhiều thật ồn ào a..."

 

Quý Dữu khịt mũi: "Ha... Cậu mới là người nói nhiều nhất a, cậu mới là người ồn ào nhất a. Khi cậu nói, nhân gia sẽ hối hận vì sao mình lại mọc ra một đôi tai a."

 

Thịnh Thanh Nham nói: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt này a...cậu..."

 

Hai đứa quỷ nhỏ ngây thơ rõ ràng sắp bước vào một cuộc giằng co không ngừng. Những người còn lại quay đầu đi không nghe nữa. Họ đều chăm chú nhìn Louis và Lance.

 

Thẩm Trường Thanh ngồi ở một bên tiếp nhận thiết bị trị liệu sắc mặt hơi tái nhợt, thấy Louis và Lance thật sự muốn cùng nhau khiêu chiến, không khỏi nói: "Louis, Lance, hai người nhớ kỹ hành động hợp tác và đừng đơn độc. Nếu hành động một mình, các cậu hoàn toàn không phải đối thủ, còn có..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-251-dam-tim.html.]

 

Sở Kiều Kiều cũng kịp thời đưa ra đề nghị, nói: “Tớ nghĩ chúng ta không chỉ nên tập trung vào thể lực mà còn phải kết hợp sức mạnh tinh thần…”

 

Nhạc Tê Nguyên: "Đúng vậy."

 

Trong lúc Louis và Lance chăm chú lắng nghe gợi ý thì Dương Bân đứng giữa sân, mỉm cười nhìn các học sinh rồi nói: "Các cậu đã bàn bạc xong chưa? Nếu không ra sân, coi như các cậu bỏ cuộc, tôi sẽ ở trước mặt tất cả học sinh năm nhất của lớp này, tuyên bố không có một ai mạnh nhất a.

 

Louis và Lance đồng thời đứng dậy, nhìn Dương Bân, nói: "Đàn anh Dương Bân, hai người chúng ta muốn khiêu chiến anh."

 

Dương Bân gật đầu nói: "Được rồi! Nếu hai người đi cùng nhau, có thể coi như tôi bắt nạt người nhỏ tuổi hơn." Tuy nhiên, đám học sinh này đầu óc cũng không chậm chạp, biết lượng sức mình, thay đổi chiến lược khi thích hợp.

 

Tốt.

 

Louis và Lance đều có chút chán nản khi nghe điều này.

 

Quý Dữu rất vui mừng, lớn tiếng nói: "Đừng nói nhảm! Đánh nhanh a!"

 

Không có gì bất ngờ---

 

Sở dĩ cô yêu cầu Louis và Lance cùng thử sức là vì cô muốn xem đàn anh Dương Bân còn có thể thắng chỉ bằng một chiêu hay không.

 

Nếu có thể thì điều đó thật khủng khiếp.

 

Rất nhanh, Louis cùng Lance khiêu chiến bắt đầu, hai người đều là thể chất cấp S, thực lực chênh lệch không lớn, bởi vậy, ngay khi thử thách bắt đầu, hai người đã thống nhất phân công và hợp tác. Một người phụ trách phía sau lưng còn một người phụ trách tấn công trước mặt.

 

Hô--

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Hai người tốc độ rất nhanh, như một cơn gió, lao về phía đàn anh Dương Bân. Đàn anh Dương Bân vẫn như cũ không nhúc nhích, chỉ lúc hai người sắp đến gần chính diện nhận một cú đ.ấ.m từ phía Louis, cùng lúc đó anh ta không cần quay lại nhìn, chỉ duỗi chân nhẹ nhàng hất Lance xuống đất bằng một cú móc——

 

Cảnh này thực sự rất dễ dàng.

 

Nếu các học sinh không biết Louis và Lance không chỉ chiếu lệ mà đã cố gắng hết sức thì họ sẽ không tin đó là sự thật.

 

Yên tĩnh.

 

Mặc dù như thế, vẫn như cũ ẩn ẩn cảm giác ' trầm mặc ' lúng túng trong không khí.

 

Thực tế.

 

Thật mẹ nó quá xấu hổ.

 

Cho dù đó là Sở Kiều Kiều, Nhạc Tê Quang, Thẩm Trường Thanh, Louis, Lance, v.v., họ đều là những người giỏi nhất trong số những người giỏi trong hệ chiến đấu khóa 131.

 

Vậy mà--

 

Tất cả điều không chịu nổi một kích.

 

Ai có thể nói gì khác?

 

Các học sinh đều cúi đầu, có chút mất động lực.

 

Sau một chiêu, Louis và Lance đã vinh dự được đưa đến cabin điều trị.

 

Dương Bân nhìn các học sinh xung quanh, cười nói: "Các oắt con đừng nản lòng. Thất bại hôm nay chẳng là gì cả. Chúng tôi là cựu chiến binh, chúng tôi tổ chức sự kiện chào mừng này vì các em, không phải nhằm mục đích làm tổn thương các em. Tất cả chỉ là sự tự tin mà thôi, bởi vì mục đích của chúng tôi chỉ đơn giản là muốn nói với các em vẫn còn rất yếu và các em vẫn là một chú gấu con cần sự bảo vệ của các anh trai mình ”.

 

Các học sinh:"……"

 

Sắc mặt mọi người trở nên tối sầm.

 

Nhạc Tê Quang tức giận đến mức hét lên và muốn chiến đấu đến c.h.ế.t với những binh lính kỳ cựu tại chỗ.

 

Bên cạnh cậu ta, Mục Kiếm Linh liếc nhìn cậu ta một cái, nói: “Kẻ ngốc thường c.h.ế.t bởi vì không biết tự hiểu lấy mình.”

 

Quý Dữu nghe xong không khỏi nói: "Cô... Cô có chút không tử tế a. Cô là giáo viên của chúng em, cô nên cho chúng em sự khích lệ, quan tâm, ấm áp như mùa xuân... Cô sao có thể thừa dịp mọi người đang cảm thấy chán nản còn cố tình đ.â.m vào tim khi mọi người ?"

 

Mục Kiếm Linh nghiêng người nói: “Ồ… từ nay về sau ta sẽ cố gắng đ.â.m d.a.o sâu hơn.”

 

Quý Dữu: "..."

 

 

Loading...