Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 232 : Quý Dữu Không Được Chọn, Online Chấn Kinh
Cập nhật lúc: 2024-07-30 20:45:07
Lượt xem: 33
Mục Kiếm Linh có lẽ là người duy nhất trên thế giới có thể tự tin nói ra những lời vô sỉ và vô lý như thế.
Nhưng--
Nhạc Tê Quang sợ hãi.
Nhạc Tê Quang kiềm nén âm thanh tức giận, chỉ nhỏ giọng thầm nói: "Mụ phù thủy."
Mục Kiếm Linh thính tai, hơi nheo mắt lại: "Hừ hừ?"
Nhạc Tê Quang lùi lại vài bước, cố gắng hết sức tránh ánh mắt như d.a.o găm từ trên bục giảng đang hướng về phía mình.
Mục Kiếm Linh nhẹ nhàng hừ một tiếng, nói: "Bây giờ, tôi gọi tên ai thì lập tức đi ra."
Dưới bục giảng im lặng như gà.
Mục Kiếm Linh nói: "Số 1111, Sở Kiều Kiều."
Huấn luyện đặc biệt?
Là như thế nào huấn luyện đặc biệt? Nói thật, Sở Kiều Kiều khá tò mò, vẫn luôn rất bạo dạn nên khi nghe nói mình là người được nhắc đến đầu tiên, thay vì tỏ ra rụt rè, cô lại nhiệt tình nhảy ra: "Báo cáo cô giáo, số 1111, Sở Kiều Kiều ra khỏi hàng."
Mục Kiếm Linh rất hài lòng, giơ tay lên, tùy ý chỉ về một bên, nói: "Tới bên kia đứng trước đi."
Sở Kiều Kiều vui vẻ chạy tới, ngoan ngoãn đứng ở nơi đó.
Không biết vì lý do gì, Quý Dữu luôn cảm thấy hành vi Sở Kiều Kiều lúc này giống như một con thỏ trắng nhỏ không biết gì, rơi vào bẫy của con sói lớn xấu xa mà không biết. Nghĩ tới đây, Quý Dữu hơi rụt đầu lại, rũ vai xuống, cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của mình nhiều nhất có thể.
Đừng để ý vào tôi.
Tuyệt đối đừng.
Nhất định không.
Lại nói, chính mình cũng co lại thành như vậy, cô giáo Mục Kiếm Linh hẳn là không nhìn thấy a?
Quý Dữu thầm nghĩ.
Bỗng nhiên--
Một ánh mắt sắc bén lơ đãng liếc nhìn Quý Dữu, Quý Dữu cảm thấy da đầu mình tê dại, mình đây là-- bị để mắt tới rồi ?
Mục Kiếm Linh rời mắt khỏi Quý Dữu đang co đầu rụt cổ lại mà quay sang Thịnh Thanh Nham, người cũng co đầu rụt cổ bên cạnh, lớn tiếng nói: "Số 3434, Thịnh Thanh Nham."
Thịnh Thanh Nham: "!!!"
Sửng sốt một giây, Thịnh Thanh Nham khàn cả giọng kêu rên: "Nhân gia không a- nhân gia không a- nhân gia không a -"
Mục Kiếm Linh không nói gì.
Thịnh Thanh Nham nhìn lên, quyết định dứt khoát khóc lóc om sòm lăn lộn, từ chối tham gia đội huấn luyện đặc biệt, ngồi xuống bàn gầm gừ: " Tiểu khả ái như nhân gia không thích hợp đánh nhau a..... Nhân gia không muốn, nhân gia không cần đến đội huấn luyện đặc biệt, nhân gia không muốn tham gia lớp học chiến đấu. Các người không nên bức bách nhân gia a, bức bách nhân gia nữa, nhân gian sẽ khóc cho các người nhìn a ..."
Mí mắt Mục Kiếm Linh giật giật.
Xung quanh: "..."
Quý Dữu cạn lời, cô không khỏi lặng lẽ lùi lại vài bước, cách xa Thịnh Thanh Nham. Sau khi lui về sau, cô đến gần Thẩm Trường Thanh bên cạnh, không khỏi lén lút hỏi: "Cái kia... Trường Thanh đại ca, thật là cay mắt... không phải... Thịnh Thanh Nham từ nhỏ đã có đức hạnh như thế này sao ?"
Thật sự--
Thật là quá cay mắt.
Thật đáng xấu hổ.
Ở chung một mái nhà với cậu ta thật xấu hổ. Quý Dữu thậm chí không thể tưởng tượng được gia đình và bố mẹ của Thịnh Thanh Nham sẽ nhức đầu như thế nào khi có một mặt hàng như vậy trong gia đình họ.
Chỉ suy nghỉ một chút thôi đã cảm thấy đó là một thảm họa.
Thẩm Trường Thanh đột nhiên thấp giọng nói: "Không phải."
Quý Dữu: "Hả?"
Lúc này, Mục Kiếm Linh đang đứng trên bục giảng rõ ràng đối với sự cố tình gây sự của Thịnh Thanh Nham đã không nhịn nổi nữa, cô bỗng nhiên hung hăng vỗ xuống bàn.
Bịch--
Một tiếng động lớn vang lên, các học sinh xung quanh đều câm như hến, Thịnh Thanh Nham rõ ràng cũng bị sợ hết hồn, lập tức dừng gào khóc.
Trước mặt tất cả học sinh, Mục Kiếm Linh từ trong nút không gian lấy ra một con d.a.o có ánh sắc lạnh, nhìn Thịnh Thanh Nham, bình tĩnh nói: "Con d.a.o ở đây, cậu muốn tự mình cắt cổ, hay là để tôi giúp cậu ? Nói một câu đi ! "
Thịnh Thanh Nham: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-232-quy-duu-khong-duoc-chon-online-chan-kinh.html.]
Mục Kiếm Linh: "3 giây!"
Thịnh Thanh Nham rụt cổ, bước chân như bay ra ngoài, nhảy tới sau lưng Sở Kiều Kiều, trốn: "Cô...cô giáo...nhân gia đi ra khỏi hàng a..."
Mục Kiếm Linh liếc cậu ta một cái, làm như không có chuyện gì xảy ra, nhét con d.a.o trở lại nút không gian, nói: "Tiếp theo, số 2222, Nhạc Tê Quang!"
Nhạc Tê Quang nghe vậy, chẳng những không cảm thấy kinh hãi, ngược lại vui vẻ nhảy ra ngoài và nói: "Baba biết chính mình sẽ nằm trong số đó! Quả nhiên--" Làm sao một thiên tài như cậu ta lại không trải qua quá trình huấn luyện đặc biệt?
Sau Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên được gọi ra ngoài.
Sau đó, lại có thêm vài học sinh có thiên phú và thực lực tương đương được Mục Kiếm Linh đặc biệt gọi ra.
Lúc này, mọi người chợt tỉnh táo lại. Cô giáo Mục Kiếm Linh hiển nhiên không hề tùy tiện gọi tên, mà là đặc biệt chọn ra những người đứng đầu lớp để huấn luyện đặc biệt.
Điều này có nghĩa là--
Đi huấn luyện đặc biệt không phải là chuyện xấu mà là chuyện tốt để nâng cao thực lực a!
Vừa thông suốt ra, tinh thần của tất cả học sinh trong nháy mắt rực rỡ hẳn lên. Gần như ngay lập tức, tất cả đều nháy mắt ra hiệu với Mục Kiếm Linh và muốn hét lớn: Hãy chọn tôi! Chọn tôi! Chọn tôi!
Quý Dữu không nói gì.
Bởi vì--
Thẩm Trường Thanh ở bên cạnh đột nhiên trở nên nghiêm túc dị thường, giải thích với Quý Dữu: "Trước đây A Nham không như thế này. Cậu ấy vốn là một người rất sôi nổi, vui vẻ và cũng rất thích học tập."
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Quý Dữu: "???"
Tên này đã bị cái gì kích thích mà trở nên cay mắt như vậy?
Thẩm Trường Thanh mở miệng nhỏ giọng nói: "Đó là bởi vì..."
Đột nhiên--
Mục Kiếm Linh trên bục giảng nói: "Số 1999, Thẩm Trường Thanh."
Nghe được tên của mình, Thẩm Trường Thanh thu hồi lời vừa muốn nói, sắc mặt bình tĩnh, chậm rãi bước ra khỏi hàng.
Những người bạn xung quanh cô đều lần lượt tham gia vào đội huấn luyện đặc biệt. Nhưng Quý Dữu không hề lo lắng chút nào: Đầu tiên, cô đã dẫm phải quá nhiều cạm bẫy từ giáo viên, Quý Dữu hiện tại đang rất sợ hãi. Cô ngoan cố tin rằng trong đó chắc chắn có một cái hố lớn nào đó. Thứ hai, Quý Dữu không mấy hứng thú với khóa huấn luyện đặc biệt. Từ danh sách được giáo viên đọc ra, cô biết đây là khóa huấn luyện đặc biệt dành cho những học sinh hàng đầu có tài năng cực cao. Tất nhiên, Quý Dữu không nghĩ mình kém hơn những người khác chút nào, nhưng cô cảm thấy nền tảng hiện tại của mình quá kém, dù là khóa học cơ bản hay kỹ năng, cô cũng chưa học được nền tảng vững chắc nên phải tham gia một đội ngũ bình thường để đặt nền móng vững chắc, sau đó mới suy nghĩ về bước tiếp theo.
Trong đầu của Quý Dữu chắc chắn rất rõ ràng về kế hoạch của mình.
Sau khi gọi ra khoảng 50 cái tên, Mục Kiếm Linh cũng không gọi tiếp mà nói: "Suýt chút nữa tôi đã quên nói với mấy người, tất cả học sinh tham gia khóa huấn luyện đặc biệt lần này sẽ được cộng thêm 20 học phần và 100 tích phân."
Wow--
Ngay khi lời tuyên bố này được đưa ra, tất cả mọi người ở đây đều bị sốc!
Quý Dữu: " A?"
Còn có chuyện tốt như vậy! ! !
Chưa kể tích phân, chỉ bằng 20 học phần kia đã đủ phát tài rồi.
Giờ phút này, Quý Dữu nơi nào còn giữ nội tâm bình yên và tâm thái bình tĩnh nữa? Cô ước gì mình có thể nhảy ra ngoài và chạy vào đội huấn luyện đặc biệt.
Trong lúc nhất thời, tất cả học sinh đều nhìn chằm chằm vào cô Mục Kiếm Linh với ánh mắt đầy hy vọng, hy vọng cô sẽ gọi tên họ.
Sau đó.
Mục Kiếm Linh nghiêm mặt, cầm lấy danh sách.
51.
63.
89.
99.
Người cuối cùng, dưới ánh mắt háo hức của mọi người, Mục Kiếm Linh nhìn chung quanh rồi nói: "3170, Penny."
Quý Dữu trừng mắt: "!!!"
Không có bản thân.
Làm sao có thể không có chính mình!
Điều này phản khoa học!