Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 221 : Trái Dưa Hấu
Cập nhật lúc: 2024-07-29 15:08:39
Lượt xem: 35
Sau đó, người dẫn chương trình tiếp tục với câu hỏi thứ ba: "Xin hỏi, Quốc phá sơn hà tại, Thành xuân thảo mộc thâm. Cảm thì hoa tiễn lệ, Hận biệt điểu kinh tâm. Cổ thi nhân của câu thơ này là ai---"
Đối thủ đều là học tra, chỉ có chính mình là đại ca, cô là người có bàn tay vàng, thế là Quý Dữu ung dung nhàn nhã, cố gắng chậm rãi cướp câu trả lời, nhưng chưa kịp duỗi ngón tay ra, cô đã nghe thấy một tiếng leng keng:
--Là Thịnh Thanh Nham.
Người dẫn chương trình người máy nhìn Thịnh Thanh Nham cười nói: "Mời thí sinh này trả lời câu hỏi. Nếu trả lời quá giờ hoặc sai sẽ bị coi là trả lời sai a."
Lúc Thịnh Thanh Nham nói, giọng nói của cậu hướng về phía người máy, nhưng ánh mắt lại liếc nhìn Quý Dữu, trong mắt mang theo vẻ đắc thắng chắc chắn, nói: "Người viết bài thơ cổ này là Đỗ Phủ, một nhà thơ nhà Đường ở Hoa Hạ cổ đại."
Người dẫn chương trình robot mỉm cười nói: "Chúc mừng, bạn đã trả lời đúng."
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Sau đó.
Một câu hỏi, rồi một câu hỏi khác.
Toàn bộ nơi này phần lớn đều do Quý Dữu và Thịnh Thanh Nham nắm trong tay, còn Quý Dữu, những kiến thức mà mình biết, là do cô là lão cổ nghìn năm mà thôi. Nhưng tiểu khả ái làm cay mắt Thịnh Thanh Nham cũng biết nhiều bài thơ cổ như vậy, điều này nằm ngoài sự dự đoán của Quý Dữu.
Tất nhiên, cô vẫn không biết rằng Thịnh Thanh Nham, là một hàng lười biếng, thường không có tham vọng và chỉ biết ăn và chờ chết, cậu ta làm đủ mọi việc mỗi ngày, cái gì thi từ ca phú, đánh giá hồn khí, đồ cổ, cậu ta đều đọc lướt qua một chút.
Còn những người khác thì sao?
Quý Dữu và Thịnh Thanh Nham trả lời tất cả các câu hỏi, và những người khác về cơ bản chỉ có thể chia nhau món canh húp thôi. Nhạc Tê Nguyên may mắn trả lời đúng 5 câu hỏi và hiểm hiểm tiến vào vòng cuối cùng, Thẩm Trường Thanh so với Nhạc Tê Nguyên tốt hơn một chút, đáp đúng 6 câu hỏi cũng vượt qua kiểm tra.
Chỉ là--
Bạn học Từ Châu, đáng thương không chỉ có vẻ ngoài thô kệch mà mực nước trong bụng cũng mười phần thô( học thức và hiểu biết là mười phần không có), trong suốt cuộc tranh tài, hàng chục câu hỏi đều không trả lời được.
Kết quả là bạn học Từ Châu thiếu kiến thức không may bị loại khỏi tranh tài.
Vòng tiếp theo là gì?
Bốn ứng cử viên được thăng cấp là Quý Dữu, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Nguyên, Thịnh Thanh Nham, bốn người thăng cấp, liếc nhìn nhau và im lặng.
Thẩm Trường Thanh đột nhiên nói: "Quý Dữu bạn học, tớ lại phải thay đổi quan điểm của mình đối với cậu lần nữa. Hóa ra cậu đã học qua nhiều kiến thức như vậy, thật là khiến tớ lau mắt mà nhìn."
Quý Dữu: "???"
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Anh em của mình đột nhiên chạy đến khích lệ mình, làm cho mình có một chút bối rối.
Thẩm Trường Thanh chân thành nói: "Tớ nghĩ mình cũng nên học hỏi về mọi mặt."
Ông nội luôn nói bản thân cậu quá yêu thích về khoa học, ông nội luôn muốn để cậu trở thành một nhân tài toàn diện. Nhưng cậu chỉ muốn tham gia vào việc chế tạo cơ giáp, muốn tạo ra một cơ giáp khiến mọi người sợ hãi thán phục. Cậu không thích chiến đấu, cũng không thích tham gia quân đoàn.
Tuy nhiên--
Ông nội từng thở dài nói: "Vấn đề tinh thú bạo động vẫn chưa được tiêu diệt. Thế hệ của chúng ta, thế hệ của các con, không có quyền tự do lựa chọn cách sống. Trường Thanh a- Ông nội cũng muốn các con sống cuộc sống mà các con hằng mong ước. Nhưng mà ?"
"Gia tộc Thẩm của chúng ta đã nhiều thế hệ đấu tranh vì sự ổn định của liên minh và sự ổn định của nhân dân. Chúng ta đã có nhiều thế hệ chiến đấu ở tiền tuyến. Cả ông nội, cha của con và con đều không có quyền sống tự do."
"Đây là sứ mệnh của Thẩm gia chúng ta, là vinh quang của Thẩm gia chúng ta."
Khi còn nhỏ, Thẩm Trường Thanh không hiểu được những lời nói sâu xa khó đoán này, cậu cũng không muốn nghe. Cậu chỉ biết khi nghe tin cha mẹ đã hy sinh nơi tiền tuyến và sẽ không bao giờ gặp lại, cậu bé chỉ có vẻ mặt ủ rũ nhưng không khóc.
Vì cái gì phải khóc ?
Cha và mẹ, từ khi cậu hiểu chuyện cũng chỉ gặp nhau có vài lần thôi, còn ông nội thì sao? Mặc dù ông nội làm bạn ở bên cậu thời gian dài, nhưng cũng là không nhiều, Thẩm Trường Thanh phần lớn thời thơ ấu ở một mình trong một trang viên rộng lớn, xung quanh là máy móc và các bộ phận cơ giáp làm bạn.
Vì thế--
Cậu thích chế tạo cơ giáp và mơ ước một ngày nào đó sẽ chế tạo được một bộ cơ giáp độc nhất, chỉ thuộc về cậu và được kết nối với linh hồn của cậu.
Nhưng--
Những ham mê, sở thích và tính cách của Thẩm Trường Thanh đã sớm bị tướng quân Thẩm Sí phát hiện, đồng thời nỗ lực uốn nắn lại, mắt thấy ông không thể uốn nắn được, không hiểu vì lý do gì, tướng quân Thẩm Sí đã phớt lờ sự phản đối của Thẩm Trường Thanh, cưỡng ép thay đổi nguyện vọng đại học của Thẩm Trường Thanh. .
Nói tóm lại, có lúc Thẩm Trường Thanh thực sự muốn chống lại ông nội. Cậu tin rằng hành vi của mình chắc chắn không phải là sự nổi loạn của một đứa trẻ. Cậu đã nghiêm túc suy nghĩ về hướng đi của cuộc đời mình.
Có thể--
Ông nội nói chính cậu không có quyền lựa chọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-221-trai-dua-hau.html.]
Khi sức mạnh tinh thần của cậu đạt đến cấp độ S, cậu đã không còn quyền lựa chọn cuộc sống của mình nữa.
Vì thế, Thẩm Trường Thanh rất buồn bực.
Về phần lời của ông nội nói về việc để cậu đọc ngàn cuốn sách, đi ngàn dặm, nghe nhiều hơn, học nhiều hơn để phát triển bản thân một cách toàn diện, Thẩm Trường Thanh ngay từ đầu cũng không nghe lọt.
Nhưng bây giờ! ! !
Thẩm Trường Thanh biết những lời ông nội nói thực ra có lý, ví dụ như nếu không phải bị ông nội ép đọc mấy cuốn sách cổ thì làm sao cậu có thể trả lời được câu hỏi và thuận lợi thăng cấp chứ?
Không có cách nào thăng cấp, thì không thể ăn được một bữa ăn ngon a. Vậy thì những nỗ lực và phấn đấu trước đây của mình còn có ý nghĩa gì?
Cho nên--
Vì ăn ngon, uống ngon, mình đích thực phải phát triển bản thân một cách toàn diện.
Thẩm Trường Thanh nhìn Quý Dữu, trịnh trọng nói ra những lời trên.
Quý Dữu: "???"
Quý Dữu tiếp tục bối rối, nhưng vì Thẩm Trường Thanh, anh em tốt của cô, có mục tiêu, nên nhất định phải động viên cậu ấy, cho nên Quý Dữu lớn tiếng nói: " Anh trai Thẩm Trường Thanh, tớ tin tưởng cậu có thể làm được."
Thẩm Trường Thanh: "..."
Không biết tại sao, gần đây khi bạn học Quý Dữu nói chuyện với mình, cô ấy luôn nhắc đến một hai từ về anh em, dù cố ý hay vô ý.
Không hiểu rõ.
Thẩm Trường Thanh không có nghiên cứu sâu thêm.
Ở bên này, Nhạc Tê Nguyên nhìn Thẩm Trường Thanh, đang suy nghĩ về việc phát triển toàn diện và chăm chỉ học hỏi những kiến thức khác. Nhạc Tê Nguyên thực ra cũng đang suy nghĩ xem mình có nên học thêm một vài môn học nữa không? Đến lúc đó tự mình có thể chăm sóc cả hai được không?
Nếu có thể.
Tất nhiên là phải học.
Nhưng Nhạc Tê Nguyên người này phi thường hàm xúc, cậu ta đã âm thầm hạ quyết tâm, cũng không có nói ra ngoài miệng.
Sau đó--
Trận chung kết sắp diễn ra!
Đây lại là một hạng mục dạ dày vương Tranh Tài !
Nhìn sân thi đấu lần lượt chất đầy những quả dưa hấu lớn!
Không sai.
Đó là một quả dưa hấu to, đầy nước, giải khát, ngọt ngào và mê người a a a! ! !
Mọi người: "!!!"
Quý Dữu: "!!!"
Trên đời này còn có chuyện tốt như vậy sao?
Quý Dữu không thể tin vào mắt mình. Cô tiến lên một bước, giơ tay gõ vào quả dưa hấu lớn. Cô nghe thấy quả dưa hấu bị đánh phát ra âm thanh thùng thùng thùng.
Người có cùng nghi ngờ với Quý Dữu là Thịnh Thanh Nham, hàng này ngay lập tức chạy tới để kiểm tra tính xác thực của quả dưa hấu.
Ừm!
Không sai!
Quả thực là dưa hấu!
Đó là dưa hấu được trồng tự nhiên, không phải dưa hấu nhân tạo.
Mà--
Giá loại dưa hấu này một kg ở Tinh Võng là bao nhiêu? Quý Dữu im lặng nhìn giá cả trên quang não, lập tức mở to mắt: "Chết tiệt, 2.500 tín dụng một kg!!! Ông chủ thật hào phóng a."