Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 117 : Nữ Chính Cô Một Thân Gan Chó
Cập nhật lúc: 2024-07-12 13:30:57
Lượt xem: 54
Giáo sư Mục đồng ý.
Học sinh trong lớp: "......"
Lập tức Quý Dữu tạo tư thế, liền muốn bắt đầu đối luyện với giảng viên Mục Kiếm Linh, Mục Kiếm Linh liếc cô một cái, thần sắc hơi phức tạp......
Yếu là yếu đấy.
Nhưng dũng khí thì đáng khen.
Lá gan cũng lớn thật.
Không tồi......
Vì thế ---
Mục Kiếm Linh nói: "Tôi sẽ đứng im, trò tấn công tôi tùy ý dựa theo phương pháp mà vừa rồi tôi đã dạy các trò là được."
Quý Dữu vừa nghe thế lập tức cười thấy răng không thấy mắt, cô giáo đứng im để mình tùy ý tấn công thì khẳng định mình đang có lợi rồi, vì thế cô lập tức khoe mẽ: "Cô Mục à, như vậy chẳng phải bắt nạt cô quá sao ạ?"
Mục Kiếm Linh: "......"
Sinh viên: "Có phải cậu hiểu lầm gì về cách nhìn của bản thân hay không vậy?"
Quý Dữu cười hì hì và nói: "Cô Mục, em bắt đầu đây."
Nói xong ---
Cô giơ một chân lên đá về Mục Kiếm Linh, Mục Kiếm Linh không lùi không tránh, một chân này của Quý Dữu hung hăng đá về hướng n.g.ự.c của Mục Kiếm Linh.
Không sai.
Là ngực.
Quý Dữu cảm thấy là một người phụ nữ thì nhược điểm lớn nhất hẳn chính là ngực.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Đương nhiên đánh vào n.g.ự.c phụ nữ là thật sự tàn nhẫn và vô nhân đạo, nhưng vì để không thua quá khó coi nên chính mình cần ra tay tàn nhẫn, sử dụng thủ đoạn cực đoan mới được.
Oa ~
Tình thế bắt buộc thôi, cô cũng không muốn đáng khinh như vậy đâu mà.
Một chân này của Quý Dữu khá vững, hung hăng đá về phía n.g.ự.c của Mục Kiếm Linh, cô chờ thu hoạch thành quả thắng lợi hoặc là cô Mục kinh hoảng tránh né......
Kết quả ---
Chỉ nghe ---
" Bịch......"
Một tiếng vang lớn, đột nhiên Quý Dữu khom lưng ôm lấy chân của mình: "Mẹ a ~ Đau quá......"
Mục Kiếm Linh ngước mắt nhìn thẳng vào cô, trong mắt lập lòe ánh sáng không rõ hàm ý.
Sau đó Mục Kiếm Linh giơ tay tùy ý vỗ vỗ ngực.Không hiểu sao có một cảm giác lạnh lẽo ê buốt xâm nhập vào.
Có vẻ lạnh thật.
Quý Dữu co rụt cổ lại, không biết có nên tiếp tục hay không.
Mục Kiếm Linh thoáng nhìn một cách sâu kín rồi nói với vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: "Lại đến."
Sinh viên cả lớp: "......"
Có chuyện gì thế, sao cảm thấy xung quanh bốc lên hơi lạnh vậy?
Không nên nha.
Nhiệt độ phòng huấn luyện này ổn định nên cơ bản sẽ không xuất hiện tính huống biến đổi khí hậu thất thường nha.
Quả nhiên--
Là số 4444 tìm đường c.h.ế.t liên lụy đến mọi người sao?
Oa ~
Rất muốn lập tức tan học quá.
Vẻ mặt Quý Dữu thận trọng nhìn chằm chằm vào giảng viên Mục Kiếm Linh, trong lúc tất cả học sinh đều cho rằng cô không dám tiếp tục thì bỗng thấy khí thế cả người Quý Dữu biến đổi, như một thanh đao được mài sắc bén tấn công tới giảng viên Mục Kiếm Linh.
Lần này Quý Dữu không đánh vào n.g.ự.c nữa mà hướng phía dưới hung hăng quét tới.
"Bịch ---"
Nháy mắt, Quý Dữu bị quăng ngã chổng vó.
Còn Mục Kiếm Linh vẫn vững như Thái Sơn.
Quý Dữu: "......"
Đá, quét đều không được; bỗng nhiên khí thế của Quý Dữu biến đổi, cô nâng mũi chân lên lại hướng tới n.g.ự.c của Mục Kiếm Linh hung hăng tập kích ---
Đôi mắt của Mục Kiếm Linh hơi nhíu lại......
Trong lúc tất cả mọi người cho rằng cô vẫn dùng chân đá, khi Quý Dữu sắp tới gần sát Mục Kiếm Linh thì bỗng nhiên dùng tốc độ cực nhanh đổi chiêu, khuỷu tay của tay trái hung hăng va chạm vào n.g.ự.c của Mục Kiếm Linh.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
Không đến 5 giây mà Quý Dữu đã tập kích đến ba lần.
Hí ---
Thật can đảm.
Gan tặc nha.
Gan chó thật.
......
Trong học sinh, các nam sinh thi nhau líu lưỡi, các nữ sinh thi nhau hít hà một hơi và bưng kín n.g.ự.c một cách không tự chủ được.
Đôi mắt của Mục Kiếm Linh hơi nhíu lại ---
Răng rắc ---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-117-nu-chinh-co-mot-than-gan-cho.html.]
Một tiếng rất nhỏ vang lên ---
Quý Dữu cảm giác khuỷu tay của mình trật khớp.
Đau đau đau......
Mục Kiếm Linh lạnh lùng hỏi: "Thoải mái không?"
Quý Dữu nhanh chóng lắc đầu, hận không thể biến mình thành cái trống bỏi, lắc lắc xong, cô cuống quít tiến sát lại mặt đầy vẻ nịnh nọt hỏi: "Cô ơi, cô có đau không ạ?"
Mục Kiếm Linh không hé răng.
Bốn phía đều tĩnh lặng.
Quý Dữu lấy hết can đảm nói: "Cô ơi, em xoa xoa cho cô nhé?"
Mục Kiếm Linh: "......"
Các học sinh: "......"
Khuôn mặt Quý Dữu sầu khổ rồi sâu kín thở dài một tiếng: "Cô ơi, cô cũng thật là, cô nói xem cô nhân nhượng một chút, lui ra sau một bước cũng tốt mà, em cũng không cần bị làm khó như vậy."
Quy tắc sớm đưa ra đó là chỉ cần Quý Dữu thành công ép được Mục Kiếm Linh tránh né một lần là Quý Dữu thắng.
Nhưng mà ---
Vô luận Quý Dữu tấn công ra sao, sử dụng phương pháp gì, cho dù quang minh chính đại hay vô sỉ đáng khinh thì giảng viên Mục Kiếm Linh vẫn lù lù bất động như núi Thái Sơn vậy.
Quý Dữu thở dài thật mạnh: "Ôi ~"
Mục Kiếm Linh vẫn luôn im lặng bỗng nhiên nói: "Nói như vậy là tôi còn phải cảm ơn em?" Nói xong cô lành lạnh liếc mắt về phía Quý Dữu, sau đó giơ tay lên vỗ lên n.g.ự.c mình không nhẹ không nặng.
Quý Dữu nhanh chóng lắc đầu: "Không dám ~"
"Không dám ~"
"Trăm triệu lần không dám đâu ~"
Nói xong, Quý Dữu yếu ớt hỏi: "Cô à, còn muốn tiếp tục sao ạ?"
Chân của cô sắp bị gãy, khuỷu tay cũng gãy xương......
Chỉ có từ thảm mới có thể hình dung!Lại tiếp tục nữa thì có vẻ không đủ sức.
Mục Kiếm Linh nói: "Tiếp tục."
Quý Dữu: "......"
Trong miệng kêu khổ, Quý Dữu đang nghĩ lúc này nên ra chiêu gì ---
Bỗng nhiên Mục Kiếm Linh nói: "Không cho phép lại đánh ngực."
Quý Dữu: "......"
Xung quanh: "......"
Để ý.
Cô giáo để ý.
Ngoài mặt thì nhìn giảng viên Mục Kiếm Linh bâng quơ không để ý gì --- Nhưng cô ấy thật sự để ý đấy.
Cho nên ---
Số 4444 c.h.ế.t chắc rồi.
Trong nháy mắt, hiện trường thắp lên vô số cây nến.
Nếu giảng viên không bảo dừng thì hiển nhiên là cho rằng mình còn có sức để tấn công --- Trong lòng Quý Dữu cũng dứt khoát phóng khoáng lên, đá, đánh, quăng ngã, đẩy, chặt, véo..... Dùng ra thủ đoạn cả người nhưng mà giáo sư Mục Kiếm Linh vẫn bất động như núi.
Vững vàng.
Phảng phất có thể đứng sừng sững ở nơi đây cho đến khi thế giới đi tới điểm cuối.
Quý Dữu thở dốc từng hơi một cho đến khi chân mềm tay run, không còn chút sức nào nữa......
Mục Kiếm Linh nói: "Được rồi."
Quý Dữu cố gắng chống lên cái cơ thể mềm oặt rồi nhanh chóng cúi người thật thấp trước mặt giáo sư Mục Kiếm Linh: "Cô Mục, vừa rồi có nhiều chỗ đắc tội nên em xin lỗi cô, cảm ơn cô đã chỉ dạy cho em ạ."
Mục Kiếm Linh xua tay: "Về đơn vị."
Quý Dữu không nói hai lời đã trở lại đội ngũ sinh viên.
Bên cạnh ---
Nhạc Tê Quang trợn tròn mắt, dùng vẻ mặt khiếp sợ trừng cô.Nhạc Tê Nguyên lặng yên không tiếng động tránh xa cô mấy centimet.
Thẩm Trường Thanh tiếp tục ngẩng đầu nhìn không trung......
Không sợ trời không sợ đất như Sở Kiều Kiều cũng bưng kín n.g.ự.c theo bản năng khi thấy Quý Dữu đến gần.
--- Tuy rằng dường như chỗ đó của cô căn bản là không có......
Quý Dữu: "......"
Có nhất thiết phải như vậy hay không?
"Khụ ---"
Sau khi ho một chút, Mục Kiếm Linh nhìn phía dưới và nói: "Vừa rồi biểu hiện của các em tôi đã quan sát xong rồi, đối với ưu khuyết điểm của từng người thì sẽ thông báo tới quang não của các em sau ---"
"Tôi nhắc nhở mọi người rằng trong chiến đấu cần thiết biết được ưu thế và khuyết điểm của chính mình ---"
"Hy vọng lần sau khi lại nhìn thấy các em đối luyện sẽ không tái phạm sai lầm cũ......"
"Còn có ---"
"Biểu hiện hôm nay của bạn học Quý Dữu rất không tồi, trên chiến trường, đặc biệt là chiến trường sinh tử thì không có nhiều đạo nghĩa để giảng giải! Cái mọi người phải làm chính là tận lực khả năng sống sót --- Cho nên tìm đúng điểm trí mạng của đối phương để tấn công là tất yếu."
"--- Nhưng về sau trong quá trình đối luyện trong trường học ai cũng không cho phép đánh vào n.g.ự.c phái nữ, một khi phát hiện trừ sạch tín chỉ!"
"Tuyệt đối không nuông chiều!"
Quý Dữu: "......"
Xong rồi ---
Cô ấy rất để ý đấy......