Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1278
Cập nhật lúc: 2025-03-03 13:00:31
Lượt xem: 7
Tiếp theo là tiếng cười nói hài lòng của người đàn ông :
"Sớm như vậy không phải tốt rồi sao? Bà trách móc tôi nặng nề như vậy, nếu để cấp dưới nghe được, chẳng phải là rất mất mặt xấu hổ sao ? Lần sau tôi đến , bà cứ sảng khoái hào phóng một chút , như vậy có lợi cho bà , cũng sẽ có lợi cho tôi , cả hai đều có lợi không khí cũng hài hoà , bà nói có phải hay không ?"
Ngụy Lạc thở dài, giọng nói mệt mỏi đến tột cùng: "Ông đi đi."
Nam nhân không hề bận tâm, cười nhạt: "Ha ha, bànghĩ ta muốn ở lại đây sao?"
Cố Nguyệt Hoài lắng nghe, cuối cùng cũng hiểu ra toàn bộ câu chuyện. Cô không thể tin nổi, người phụ nữ mạnh mẽ và kiên cường như Ngụy Lạc ở công sở lại có thể rơi vào tay một người chồng cũ hèn hạ như vậy. Cho nên , đây là lý do mà lúc nào trên gương mặt bà cũng phảng phất một nét buồn sâu thẳm ? Cô có cảm giác , dường như có một nỗi buồn luôn âm ỉ trong bà, không bao giờ nguôi ngoai.
Nga
Cố Nguyệt Hoài lùi lại một bước, để không gây sự chú ý, rồi nhẹ nhàng mở cửa theo âm thanh phát ra.
Một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài được chăm chút kỹ lưỡng bước ra từ văn phòng của Ngụy Lạc.
Ông ta có dáng người mảnh khảnh , bước chân lại phù phiếm , ăn mặc rất là ngăn nắp. Tóc vuốt sáp bóng loáng, mái tóc vuốt sáp bóng loáng, phản chiếu ánh sáng như thể mới chải chuốt cẩn thận, Đôi mắt hắn láo liên, chớp động không yên, vừa nhìn đã biết là hạng người không đáng tin cậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1278.html.]
Cố Nguyệt Hoài khẽ tránh sang một bên, nhưng vẫn cảm nhận rõ ánh mắt của kẻ tên Lý Nguyên đang dừng lại trên người cô.
Ánh mắt ông ta trườn qua như một con rắn độc, lạnh lẽo và nham nhúa, bám chặt không buông. Cảm giác như chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ lập tức lao tới, cắn xé không chút do dự, toát lên vẻ thèm khát đáng khinh khiến người ta sởn gai ốc.
Ông ta đưa lưỡi l.i.ế.m môi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười mang tà khí , lại như thăm dò, giọng điệu chậm rãi nhưng đầy ẩn ý:
“Cô là nhân viên của 《 quần chúng nhật báo 》 sao?”
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn ông ta, chưa kịp đáp thì Ngụy Lạc đã bước nhanh ra ngoài.
Khi nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài đứng ngay cửa, sắc mặt bà càng thêm khó coi, giọng nói lạnh băng quét thẳng về phía Lý Nguyên:
“Ông còn chưa đi sao?”
Lý Nguyên biết Ngụy Lạc đã bực đến cực điểm. Dù gì cũng đã moi được tiền, ông ta chẳng muốn dây dưa thêm, sợ cành mẹ đẻ cành con , lần sau muốn moi tiện sẽ không dễ , chỉ hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.