Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1277
Cập nhật lúc: 2025-03-03 09:00:42
Lượt xem: 11
Ngụy Lạc tức giận đến mức khuôn mặt tái xanh, cơn phẫn nộ dâng lên đến tột đỉnh khiến bà không thể kiểm soát nổi bản thân. Bà hét lên, giọng đầy căm phẫn: “Ông đúng là nằm mơ!”
Dường như chỉ một câu như vậy không đủ để khiến trong lòng bà đỡ đi một chút nghẹn khuất nào , bà tiếp tục hướng người đàn ông tên Lý Nguyên kia mắng : “Lý Nguyên, ông đừng mong nhận được một xu nào từ tôi! Ông chính là một cái hố sâu không đáy, một con quái vật chỉ biết hút máu, lợi dụng người khác! Mấy năm qua, tôi đã vất vả như thế nào ông không biết sao ? Là tôi ngu xuẩn , cứ hi vọng ông sẽ thay đổi , nên cứ đi sau thu dọn tàn cuộc cho ông , hết lần này đến lần khác ! Là tôi ! Chính là tôi mấy năm nay đã nuôi lớn sự tham lam bên trong con người ông , làm cho lòng tham của ông càng lúc càng lớn , càng lúc càng không có giới hạn .Ông còn có một chút lương tâm nào không hả ? Ông không xứng đáng có được bất kỳ thứ gì từ tôi nữa !”
Người đàn ông cười nhạt, không cho là đúng nói : “Bà không phải là chủ biên của tờ 《 quần chúng nhật báo 》 sao? Công việc danh giá, lương cao, nuôi người đàn ông của mình lại làm sao vậy ? Đó không phải là chuyện quá đơn giản sao ? Mấy đồng tiền ấy đối với bà mà nói có là gì? Chẳng qua chỉ là chín con trâu rơi xuống một sợi lông mà thôi , chẳng thấm vào đâu !”
Ngụy Lạc dường như bị lời nói mặt dày và vô sỉ của người đàn ông làm cho sửng sốt, đến mức ngây người, không thể thốt ra một lời. Bà đứng bất động, vẻ mặt đầy ngạc nhiên và phẫn nộ, cảm giác như toàn bộ lý trí và kiên nhẫn của mình bị người đàn ông trước mặt chà đạp một cách thô bạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1277.html.]
Sau một lúc lâu, khi nam nhân bắt đầu tỏ ra mất kiên nhẫn, Ngụy Lạc mới cất giọng, run rẩy nói: “Chúng ta đã ly hôn mười năm, tôi dựa vào cái gì phải tiếp tục nuôi ông dưỡng ông?! Cút ngay! Lăn đi! Không biết xấu hổ, loại người như ông mà cũng dám mở miệng!”
Nga
"A, tôi không biết xấu hổ à? Ngụy Lạc, dù tôi có không biết xấu hổ thì tôi vẫn từng là người đàn ông của bà! Bà thật sự nghĩ hôm nay làm lớn chuyện à? Để tôi nhắc bà nhớ, ngày Tết này, Hướng Tiền chắc chắn muốn cùng chúng ta ăn cơm, bà không nghĩ đến cảm giác của nó sao?"
Nam nhân nghiến răng nghiến lợi nói , câu nói đã chọc đúng điểm yếu của bà .
Không bao lâu sau, từ bên trong vọng ra âm thanh sột soạt .