Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1205
Cập nhật lúc: 2025-02-28 15:35:44
Lượt xem: 18
Bạch Mân nhìn Cố Đình Hoài, lòng cô dâng trào một cảm xúc phức tạp , môi khẽ run rẩy, như thể có vô vàn lời muốn thốt ra. Nhưng khi cô ngước mắt lên và chạm phải ánh nhìn lặng lẽ của anh, trong đôi mắt sâu thẳm ấy không chỉ là sự quan tâm mà còn là một tình cảm thầm lặng nhưng đầy mãnh liệt. Cảm giác đó khiến Bạch Mân bàng hoàng, bỗng nhiên cô nhận ra rằng chính sự tự ti của bản thân đã khiến cô vô tình bỏ qua quá nhiều thứ mà Cố Đình Hoài âm thầm dành cho mình. Đây là lần đầu tiên cô dám đối diện với tình cảm chưa bao giờ được anh nói ra , lần đầu tiên cô rõ ràng nhận ra rằng tình cảm anh dành cho mình không chỉ sâu sắc hơn những gì cô tưởng, mà còn hơn cả những gì anh vẫn luôn thể hiện từ khi bọn họ đến bên cạnh nhau .
Cô khẽ cúi đầu, hàng mi dài rủ xuống, che giấu bất an long lắng trong lòng , giọng nói lộ ra chút nhụt chí :"Nếu ba mẹ em vẫn luôn không đồng ý, thì phải làm sao đây?"
Cố Đình Hoài nhìn cô với ánh mắt kiên định và chân thành, giọng nói ấm áp: "Đừng lo lắng, có anh ở đây. Anh sẽ hết lòng đối tốt với em, đối tốt với gia đình em. Một ngày nào đó, họ sẽ nhận ra những gì anh đã làm cho em. Em yên tâm, anh sẽ không từ bỏ."
Lời nói đó nghe có vẻ đơn giản, thậm chí có chút ngây ngô, nhưng khi đến tai Bạch Mân, nó lại khiến trái tim cô bỗng nhiên cảm thấy ấm áp và ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1205.html.]
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn tự mình gánh vác mọi chuyện, từ việc ăn không đủ no mặc không đủ ấm đến việc bị ba mẹ trách móc nặng nề thậm chí phải chịu những trận đòn roi vô lý . Cô đã quá quen với việc lặng lẽ chịu đựng, tự mình l.i.ế.m láp những vết thương. Nhưng hôm nay, lại có một người sẵn sàng bất chấp mọi khó khăn, tình nguyện che chở cô khỏi mưa gió.
Nga
Cảm giác này khó có thể diễn tả thành lời, nhưng cô rất rõ ràng một điều: trong suốt cuộc đời này, sẽ không có ai đối xử với cô tốt như Cố Đình Hoài.
Sau một khoảnh khắc lặng im, Bạch Mân cảm thấy mặt mình nóng bừng, tim đập loạn nhịp. Cô lén liếc nhìn Cố Đình Hoài, rồi bất ngờ, cô lấy hết dũng khí, đôi tay khẽ run rẩy nắm lấy vạt áo anh. Mũi chân nhẹ nhàng nhón lên, cô nhắm mắt lại. Ngay sau đó , một đôi môi mềm mại khẽ chạm vào má anh, một nụ hôn ấm áp ngọt ngào. Môi cô chạm vào làn da anh như cơn gió nhẹ, dịu dàng và e ấp, làm không gian xung quanh như ngừng lại. Trong khoảnh khắc ấy, chỉ còn lại sự ngọt ngào của nụ hôn đầu tiên khiến anh ngẩn ngơ. Khi anh vừa định đưa tay ôm cô, cô nhanh chóng lùi lại một bước, để lại sự bâng khuâng trong lòng anh.