Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-09-13 19:20:51
Lượt xem: 149
“Ba nhóm khách mời sẽ chụp ảnh với người dân thôn Liên Hoa, hơn nữa còn phải ký tên ba người phía sau ảnh. Tập hợp đủ mười bức ảnh có chữ ký thì nhiệm vụ hoàn thành, tốc độ hoàn thành nhiệm vụ sẽ quyết định mức độ phong phú của bữa tối hôm nay.”
[Chụp với 33! Sao mình không có mặt tại hiện trường chứ!]
[Ghen tị làm cho người ta trở nên xấu xí – ý là tôi đấy]
[Sao tôi có cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vậy]
[Tôi cũng thấy vậy...]
Thôn Liên Hoa là nơi có nhiều người già và trẻ em, thanh niên trai tráng chủ yếu đi làm xa, trong số những người già và trẻ em ở đây, ít ai là fan hâm mộ.
Cho nên dù là những người nổi tiếng như Tạ Tư Duệ và Lạc Đình Phỉ, ở đây cũng rất có thể không bị người nhận ra.
Nhưng lúc này mấy người bọn họ vẫn chưa ý thức được điểm này, mắt Lạc Đình Phỉ sáng lên, từng bước từng bước nhỏ đến bên cạnh Tạ Tư Duệ, ra hiệu với cậu ta, nhỏ giọng nói: “Nhanh, chúng ta xuất phát trước.”
Trước đó Hùng Vũ Thiến và Kỳ Bắc Mặc vừa cãi nhau, nhưng giờ lại phải cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, hai người không nói chuyện với nhau, Hùng Vũ Thiến thậm chí còn nghiêng đầu sang một bên, trông giống như một cặp mới cãi nhau.
[Hai người này có vấn đề]
[Chỉ là trò đùa của đôi tình nhân thôi mà]
[Không phải là tái hợp chứ? Vậy Kỷ Sơ Hoà thật sự không ở cùng tổng giám đốc Kỳ sao?]
[Sao không thể là cô ta bị tổng giám đốc Kỳ đá?]
[Nhìn cô ấy có giống vừa thất tình không...]
Trong tay Kỷ Sơ Hoà xách một túi giấy nhỏ, tay kia móc một nắm hạt dưa từ túi ra, ăn xong một cái thì “phù” một tiếng nhổ vỏ vào túi rác, thảnh thơi như đi chơi xuân.
Bốn người kia đã xuất phát đi vào trong thôn, nhưng Kỷ Sơ Hoà vẫn chưa có ý định đi.
“Chúng ta không đi sao?”
Tạ Lê chìa tay ra, Kỷ Sơ Hoà cúi đầu nhìn, treo túi rác lên tay anh: “Chờ một lát nữa.”
“Chậc, ai cần túi rác của cô chứ.”
Kỷ Sơ Hoà tiết kiệm móc ra vài hạt dưa, đau lòng nói: “Tiết kiệm chút đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-noi-dien/chuong-59.html.]
Một phút sau, hai người bọn họ dùng tư thế giống nhau ngồi xổm sau tảng đá lớn ở cổng thôn.
Tạ Lê hỏi: “Chúng ta đang chờ ai?”
Kỷ Sơ Hoà nắm tay anh nhổ vỏ hạt dưa vào, không trả lời mà hỏi lại: “Anh cảm thấy nhiệm vụ này tìm người già hay người trẻ tuổi thì dễ hoàn thành hơn?”
Tạ Lê gật đầu: “Hiểu rồi.”
Khán giả xem trực tiếp đều ngơ ngác.
[Hiểu cái gì? Hai người đang đánh đố cái gì vậy?]
[Tôi hoài nghi Kỷ Sơ Hoà chính là không muốn đi, nên ngồi đây cắn hạt dưa]
[Sao Tạ Lê lại hiểu được suy nghĩ của Kỷ Sơ Hoà, tôi thật sự không hiểu, cố tưởng tượng mình bị thần kinh cũng không hiểu]
[Thế này nhé, Kỷ Sơ Hoà giống như người bị bệnh thần kinh nhưng không phải, người có bệnh thần kinh bình thường không hiểu được cô ấy]
Lại qua vài phút, bên kia tảng đá truyền đến tiếng động.
“Đến rồi.”
Kỷ Sơ Hoà lấy lại những hạt dưa mà Tạ Lê chưa ăn hết từ tay anh, bỏ tất cả vào túi, khom lưng vểnh m.ô.n.g trốn sau tảng đá nhìn xung quanh.
Tư thế này nhìn thế nào cũng có chút lén lút.
[Không đùa đâu, kiểm tra xem cô ấy có tiền án theo dõi gì hay không]
[Về khoản hình tượng thì tôi luôn phải phục Kỷ Sơ Hoà]
[Người Kỷ Sơ Hoà đang chờ không phải là bọn họ chứ...?]
Ở cổng thôn, vài thanh niên nhiệt huyết cao gầy mặc quần áo bó sát người, dép lỗ đứng đó, gã tóc vàng ở giữa có vẻ là thủ lĩnh của bọn họ.
“Lão đại, không phải nói là ba giờ sao? Sao đám người kia còn chưa đến. Ai? Ai ở đó?”
Máy quay giẫm lên đá để lộ chỗ ẩn nấp của bọn họ, Kỷ Sơ Hoà chủ động bước ra: “Có gì từ từ nói, đều là người cùng một con đường mà.”
“Mày là người của con đường nào?” Gã tóc vàng lấy điếu thuốc kẹp ở trên tai xuống, người bên cạnh lập tức rút bật lửa ra châm thuốc cho gã.
Kỷ Sơ Hoà: “Tôi kiên định đi theo con đường xã hội chủ nghĩa, còn cậu?”