Phu quân mỹ nhân tóc bạc mắt đỏ của ta - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:52:06
Lượt xem: 1

Chàng nhẹ nhàng vỗ về nàng, thực sự dỗ dành nàng như một đứa trẻ. Tay chàng đôi khi nhẹ nhàng đặt lên mái tóc nàng.

Mí mắt Thẩm Nguyên Tịch dần dần trĩu xuống, ý thức dần rơi vào m.ô.n.g lung.

Ngay trước khi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, cơ thể nàng khẽ vùng vẫy, hàng mi run lên, Tam Điện hạ cúi gần hơn, nghi ngờ hỏi: “Vẫn chưa an tâm sao? Hay phải để ta hát bài ru mới được?”

Đây là bài hát duy nhất mà chàng nhớ, một khúc hát ru trẻ nhỏ mà chàng nghe ngoại tổ mẫu, Thái hậu An Hiền, hát cho tiểu công chúa vừa tròn tháng tuổi.

Lúc đó chàng mới tám tuổi, hỏi Thái Hậu đang hát gì, người đáp: “Đây là khúc hát ru, nhật nguyệt sẽ tuần tự chiếu rọi mảnh đất này, ai cũng sẽ có được giấc ngủ yên bình, ngày lên ngày xuống, bình yên an tĩnh.”

Tam Điện hạ nhiều lần định ngân nga khúc hát để dỗ Thẩm Nguyên Tịch ngủ, nhưng thử mãi, chàng vẫn khó mở lời.

Chàng yêu thích âm luật, nhưng chưa từng hát bao giờ.

Nửa niệm nửa ngân, nhẹ thốt ra vài lời, thấy Thẩm Nguyên Tịch đã chìm vào giấc ngủ sâu, Tam Điện hạ hoảng hốt lén rời đi.

Luôn phải có một người mất ngủ.

Tam Điện hạ bước quanh hành lang dài, đi đi lại lại, cắn tay, vò rối mái tóc.

Chốc chốc lại nhớ đến đôi mắt sáng lấp lánh cùng gương mặt ửng hồng của nàng khi nghe chàng kể những câu chuyện dài dằng dặc về U tộc. Khi khác lại nhớ đến sự tinh tế của nàng, bắt trúng ý chàng, cùng chàng kẻ xướng người họa.

Đây là duyên phận định mệnh.

Tam Điện hạ mỉm cười si mê.

Trong lúc này, dù chàng vẫn còn thèm khát sau khi nếm thử m.á.u nàng, nhưng không còn cảm thấy đói khát nữa. Hay có thể nói, mọi thứ của Thẩm Nguyên Tịch đều tốt đẹp, ngay cả m.á.u nàng cũng là hương vị chàng khao khát đã lâu.

Lão bộc lẳng lặng đến, đứng một bên quan sát hồi lâu, đến khi bị Tam Điện hạ phát hiện, ông mới từ tốn bẩm: “Gia thần Tử Châu đã đến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-my-nhan-toc-bac-mat-do-cua-ta/chuong-75.html.]

Tam Điện hạ dừng chân, nói: “Chờ ta ở tiền viện.”

Lão bộc trước khi rời đi còn nói thêm: “Điện hạ trong hai trăm bảy mươi năm cộng lại cũng không chịu khổ nhiều bằng đêm nay.”

Tam Điện hạ: “…”

Tam Điện hạ: “Đi chuẩn bị trà.”

Tử Châu gần kinh thành Hoa Kinh nhất, khi nhận được lệnh, gia thần Tử Châu đã chọn ra tinh binh từ gia tộc, lên đường đến kinh.

May

Tam Điện hạ lấy một cuộn trúc giản, đó là do Công chúa Yến Lan khắc, ghi rõ tên của mười hai gia thần và vùng đất mà họ cùng hậu nhân bảo vệ.

Những gia thần này thực ra đều là người nhà mẹ đẻ của Công chúa Yến Lan, chỉ trung thành với nàng. Họ không màng đến tranh chấp của U tộc, chỉ tuân theo ba điều thệ ước:

Chỉ cần Công chúa Yến Lan còn tại thế, mười hai gia thần sẽ trung thành với nàng, tuân theo sự sắp đặt của nàng.

Nếu U tộc phản bội hoặc vượt ranh gây hại, g.i.ế.c c.h.ế.t không tha.

Bảo vệ Bạch Tháp Yên Linh của Hoa Kinh, tức là khóa vận khí nhân tộc trên mảnh đất này.

Gia thần Tử Châu đến đầu tiên, tổ tiên là thị vệ đầu tiên của Công chúa Yến Lan, tên Bắc Hồi Yến, hậu nhân nối nghiệp mang họ Yến, canh giữ Tử Châu gần kinh Hoa Kinh nhất.

Tam Điện hạ từng gặp mười hai gia thần đầu tiên, chính là mười hai tinh nhuệ săn U đầu tiên.

Trước khi tiễn chàng đến Đại Chiêu, Công chúa Yến Lan đã đưa chàng đi qua từng châu, nói cho chàng biết rằng, nhân loại mạnh mẽ hơn U tộc tưởng rất nhiều. U tộc cần m.á.u để ràng buộc thì thệ ước mới hiệu nghiệm, còn con người, chỉ bằng niềm tin, đã có thể giữ vững lời hứa qua bao thế hệ, chỉ vì đó là con đường đúng đắn, nên họ có thể kiên định đi mãi.

Tam Điện hạ gặp hậu nhân của Bắc Hồi Yến, là một cô nương.

Cô nương ấy thân hình nhỏ nhắn hơn cả Thẩm Nguyên Tịch, chỉ mới mười bốn tuổi, mang theo một hộp kiếm lớn hơn cả thân người mình, chắp tay thành thạo giới thiệu: “Bắc Hồi Yến đời thứ mười hai, Yến Phàm.”

“Vất vả rồi.” Tam Điện hạ nhìn thoáng qua hộp kiếm của nàng.

Loading...