Phu quân mỹ nhân tóc bạc mắt đỏ của ta - Chương 74
Cập nhật lúc: 2025-03-10 22:52:04
Lượt xem: 1
“Thì ra là như vậy.” Thẩm Nguyên Tịch cuối cùng cũng hiểu vì sao kẻ mặt xanh lại nói rằng Tam Điện hạ đã chiếm hết khí vận của Hoa Kinh trong hàng trăm năm.
“Khí vận… có quan trọng không?” Thẩm Nguyên Tịch không khỏi hỏi.
Loại thứ này không thấy được, không chạm vào được, vậy nó có tác dụng gì?
“Rất quan trọng.” Tam Điện hạ nói, “Liên quan đến sự sống còn của cả tộc. Hơn ba trăm năm trước, chính vì Liệt Kim suýt nữa đã phá hủy khóa khí vận của Hoa Kinh, nhân tộc đã rơi vào đại chiến, người sống thì ít mà kẻ c.h.ế.t thì nhiều.”
Thẩm Nguyên Tịch nói: “Ngài vừa nói rằng, họ không thể hàng loạt vượt qua biên giới… thì có thể sẽ có một số cá nhân vẫn có thể vượt qua?”
“Luôn luôn có những tồn tại đặc biệt không sợ lời thề huyết thống, cũng không bị lời thề huyết thống ràng buộc.” Tam Điện hạ gật đầu, “Những người U tộc không có quan hệ huyết thống với Chiêu Thanh, nếu không sợ sự uy h.i.ế.p từ tổ tiên U tộc, có thể tự do vượt qua biên giới.”
“Nhưng những U tộc như vậy thì không phải rất nhiều sao?” Thẩm Nguyên Tịch cảnh giác nói.
“Không ít. Nhưng đừng quên, những U tộc đó cũng giống như người bình thường, họ không có thuật pháp, cũng không biết điều khiển gió. Dù có vượt qua biên giới, những chiến sĩ như cha nàng cũng có thể dễ dàng tiêu diệt họ, chỉ cần đ.â.m xuyên tim họ là được.”
Thẩm Nguyên Tịch nghe rất chăm chú, nàng trầm ngâm: “Bây giờ đã thông suốt hết. Tối nay, những U tộc đến Hoa Kinh là người của Triều Hoa hoặc Yến Xuyên? Họ đến đây để mưu đồ khí vận của chúng ta là vì cha ngài yếu đi, cho nên mới có thể thoát khỏi lời thề huyết thống để đến đây.”
“Tất cả đều là người Yến Xuyên, Triều Hoa không có nhiều quan hệ huyết thống như vậy. Từ khi Liệt Kim bắt đầu, Yến Xuyên đã con đàn cháu đống, hết sức dùng tà thuật để sinh sôi, lại vì họ đã dùng một phương pháp nào đó để tách khỏi huyết mạch của Chiêu Thanh, nên không bị lời thề huyết thống ràng buộc, dễ dàng trở thành quân cờ.”
May
Thẩm Nguyên Tịch suy nghĩ một chút liền hiểu được ẩn ý trong lời của Tam Điện hạ.
“Ngài muốn nói, Yến Xuyên bị Triều Hoa dùng làm quân cờ. Vậy lần này đứng sau âm thầm thử nghiệm chính là dòng họ Triều Hoa phải không?”
Tam Điện hạ hiện rõ sự hưng phấn trên khuôn mặt.
“Thẩm Nguyên Tịch, không hổ là nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-my-nhan-toc-bac-mat-do-cua-ta/chuong-74.html.]
Hai người trò chuyện càng lúc càng tâm đầy ý hợp, khiến cho Thẩm Nguyên Tịch không còn chút buồn ngủ nào.
Tam Điện hạ cũng chìm đắm trong câu chuyện, đến khi liếc thấy sắc trời thay đổi mới nhớ ra mục đích kể chuyện của mình là để giúp Thẩm Nguyên Tịch an giấc.
Chàng im lặng, đưa tay nhẹ nhàng đẩy Thẩm Nguyên Tịch nằm xuống, cuối cùng đắp lại chăn gấm.
Thẩm Nguyên Tịch ngạc nhiên: “Tam Điện hạ?”
“Nàng nên ngủ.” Tam Điện hạ thu lại nụ cười.
“Ta có lẽ…” Vì đang hứng thú, Thẩm Nguyên Tịch lại càng khó ngủ.
“Ngủ là điều quan trọng, nếu không ngủ, m.á.u trong cơ thể sẽ dần nguội lạnh.” Tam Điện hạ nói như vậy.
Thẩm Nguyên Tịch băn khoăn: “Điện hạ đang nói về U tộc sao?”
“Con người cũng vậy.” Tam Điện hạ chắc chắn, “Không ngủ được là không tốt, mỗi sinh mệnh khi đến giai đoạn suy tàn tự nhiên đều sẽ không ngủ được. Đến cuối cùng, dòng m.á.u ngừng chảy, rồi tan biến đi.”
Thẩm Nguyên Tịch nhìn chằm chằm vào Tam Điện hạ hồi lâu, chàng nghĩ mình đã vô tình khiến nàng sợ hãi, nhưng không ngờ Thẩm Nguyên Tịch lại khen ngợi: “Điện hạ lúc nào cũng nói ra những câu kỳ quái mà ta chưa từng nghe, thật hay.”
Nàng liên tục đọc sách, không phải vì yêu thích sách thánh hiền mà vì thích những câu chuyện kỳ lạ. Tam Điện hạ giống như một kho tàng kỳ thư sống động, chứa đựng những câu chuyện thú vị chưa từng được nghe, đem lại cho nàng những bất ngờ ngoài mong đợi.
“… Vì vậy, hãy ngủ đi.” Tam Điện hạ đảm bảo, trước khi trời sáng nhất định sẽ đưa nàng về nhà.
Thẩm Nguyên Tịch nghĩ nếu có Tam Điện hạ ở bên cạnh, bản thân sẽ không ngủ được, nhưng sau khi được bảo đảm, lòng nàng an tĩnh lại, cuối cùng được bao bọc bởi hơi thở của chàng.