Phu quân mỹ nhân tóc bạc mắt đỏ của ta - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-03-05 06:09:27
Lượt xem: 3

“Không ai cười là tốt rồi. Nguyên Tịch, ra ngoài nếu có ấm ức gì, nhất định phải nói với phụ thân, đừng giấu trong lòng.” Thẩm Phong Niên dặn dò.

“Chắc chắn không đâu.” Thẩm Nguyên Tịch đáp, “Con sẽ cố gắng không gây phiền phức cho phụ thân, người cũng đừng lo con bị ức hiếp.”

“Vậy thì ta yên tâm rồi.” Trước khi đi, Thẩm Phong Niên lại hỏi, “Tối qua là Tam Điện hạ đưa con và Tử Du về phải không?”

“Vâng.”

“…” Thẩm Phong Niên trầm ngâm, “Vương Phất nói với ta, sau khi đưa các con về, Tam Điện hạ còn đứng ngoài cửa một lúc lâu.”

Thẩm Nguyên Tịch giật mình, hồi tưởng lại cuộc trò chuyện với Tam Điện hạ tối qua.

Thẩm Phong Niên nói: “Chuyện này không ổn… Ngài ấy có để ý đến Tử Du không?”

Thẩm Nguyên Tịch cẩn thận gật đầu: “Hỏi tên, hỏi hai lần, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.”

“Phụ thân, liệu ngài ấy có phát hiện ra không? Hoặc… ngửi thấy mùi gì đó?” Thẩm Nguyên Tịch nhỏ giọng.

Thẩm Phong Niên nghĩ ngợi một lát thì đáp: “Không sao, con không cần lo, theo lý thì sẽ không. Chờ mọi chuyện lớn qua đi, ta sẽ tìm cớ gặp mặt Tam Điện hạ.”

“Phụ thân.” Giọng Thẩm Nguyên Tịch nhỏ hơn, cẩn thận nhìn quanh, hỏi: “Cái đó… trong cung…”

Thẩm Phong Niên biết con gái muốn hỏi gì, ông an ủi: “Ta biết con lo lắng gì. Ta đã bàn bạc với Vương Phất, vẫn chưa quyết định gì cả, đừng sợ.”

Quả thật, Thẩm Phong Niên đã bàn bạc với Vương Phất. Ông biết rõ tính cách con gái mình không hợp để vào cung hầu vua, hơn nữa, ông cũng không muốn con phải chịu ấm ức ở nơi ông không thể bảo vệ.

Nàng là nữ nhi được ông nâng niu trong lòng bàn tay, là kỷ vật duy nhất vợ ông để lại, làm sao có thể để con vào cung được.

Tuy vậy, Vương Phất lại nói chuyện này không cần vội.

“Nghe ý Tả thừa tướng nói, Hoàng thượng dường như cũng muốn xem người như thế nào trước khi ban thưởng.” Vương Phất nói, “Nguyên Tịch nhà chúng ta không phải đệ nhất mỹ nhân, nhìn qua một lần, nếu không hài lòng thì sẽ không tứ hôn. Huống chi nhà chúng ta còn có một đứa con nuôi mà? Đến lúc đó Hoàng thượng hỏi tướng quân, chúng ta cứ đẩy Tử Du ra, nói rằng Tiết Tướng quân lúc lâm chung đã định sẵn hôn ước, chúng ta sẽ làm chứng.”

Thẩm Phong Niên: “Được rồi được rồi, nói năng lung tung.”

Thẩm Phong Niên thật sự không vui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-my-nhan-toc-bac-mat-do-cua-ta/chuong-18.html.]

Vương Phất nói Nguyên Tịch không phải là mỹ nhân, Hoàng thượng có lẽ sẽ không để mắt tới, ông liền tức giận. Con gái ông tốt đến vậy, tiên nữ cũng không sánh bằng, Hoàng thượng dựa vào đâu mà không để mắt tới? Khinh thường ai chứ?

Nhưng nghĩ lại, nếu Hoàng thượng thật sự có mắt nhìn, để ý đến Nguyên Tịch nhà mình, ông vẫn sẽ tức giận.

Thẩm Phong Niên đập chân, mắng: “Tổ cha nó!”

Làm phụ thân thật khó mà!

*

Tam Điện hạ mất ngủ.

Chàng vẫn mở mắt đến trưa, nằm trên sàn gỗ cứng, nhìn chằm chằm trần nhà đến ngẩn người.

Sau đó, chàng vô cảm ngồi dậy, uống trà, nhưng trà lại nhạt nhẽo, thêm mật ong vào vẫn không thấy ngon. Uống no rồi, cảm giác khát khô trong cổ họng vẫn không tan biến.

Tuyết đã dừng rơi từ giữa trưa, áng mây thưa thớt, ánh nắng trải khắp sân, len vào trong sân, từng chút một đẩy Tam Điện hạ tới góc tường, ngồi co lại trên chiếc ghế.

Càng khát hơn, lại còn khát đến bực bội.

Tam Điện hạ không ngừng hồi tưởng mùi hương ngọt ngào nhè nhẹ vương vấn trên người Thẩm Nguyên Tịch đêm qua.

Là hương vị chàng thích nhất, thèm muốn nhất, tốt nhất trên đời này.

May

Trên gương mặt Tam Điện hạ thấp thoáng một nụ cười, nhanh chóng nhận ra khóe miệng mình không biết đã nhếch lên từ khi nào, chàng càng thêm bực bội, vò rối tóc, như đang làm rối tung một đám tuyết.

Chàng ngồi co ro trong ánh nắng, nheo mắt nghĩ ngợi hồi lâu, rồi khoác áo choàng lên đầu, chậm rãi đi ra sân trước, quanh quẩn trước cổng lớn mấy vòng.

Cuối cùng cũng có người phát hiện ra điều bất thường liền chạy tới hỏi han.

“Tam Điện hạ, ngài cần gì sao?”

Người hỏi là quản sự họ Phương trong phủ, chuyên lo việc chăm sóc hoa cỏ sân vườn ban ngày. Là đời họ Phương thứ mấy rồi, Tam Điện hạ cũng không nhớ, chỉ biết từ khi chàng rời cung xây phủ, người nhà họ Phương đã đảm nhận việc trông nom phủ đệ.

 

Loading...