Phát sóng trực tiếp đoán mệnh: Kinh! Ngươi ăn tro cốt thông gia - 3
Cập nhật lúc: 2024-11-06 19:01:16
Lượt xem: 16
“Nhưng không ngờ tôi lại gặp phải một gã háo sắc. Hắn bảo tôi xem chỉ tay cho hắn, tôi đòi tiền xem tay thì hắn lại kéo tôi về nhà, còn nói mấy lời bẩn thỉu. Tức quá, tôi đánh hắn một trận, rồi lấy hết mười đồng còn lại đền làm tiền thuốc.”
May mắn là cô chạy nhanh, tên háo sắc kia ăn đòn mà còn muốn đòi thêm tiền. Vu Âm biết rõ cú đánh của mình khá nặng tay, mười đồng kia chắc chắn không đủ cho hắn vào bệnh viện.
Nhưng dù nói là thảm, Vu Âm vẫn thấy mình là người đáng thương nhất.
Cô đúng là một chữ “thảm” to đùng, còn thêm một chữ “nghèo” cũng lớn không kém.
Đây đã là ngày thứ tư kể từ khi Vu Âm trở lại thế kỷ 21.
Cô vốn dĩ là người ở đây. Ba năm trước, cô suýt ch·ết và tình cờ xuyên không tới Tu Tiên giới. Nhờ tính cách cứng rắn, cô được một vị sư phụ nhặt về Vô Phương Cốc, trở thành tiểu sư muội của nơi ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phat-song-truc-tiep-doan-menh-kinh-nguoi-an-tro-cot-thong-gia/3.html.]
Tại Vô Phương Cốc, cô bị các sư thúc, sư bá, sư huynh, và sư tỷ kéo vào rèn luyện. Trong núi không biết thời gian, chớp mắt đã trôi qua một trăm năm, và suốt thời gian đó cô chưa từng rời khỏi Vô Phương Cốc.
Vu Âm ở Vô Phương Cốc đã sống một trăm năm trong vai trò tiểu sư muội. Ở Tu Tiên giới, nơi tu luyện trường tồn, trăm tuổi mới coi như đến tuổi trưởng thành, nên Vu Âm vẫn là đối tượng được mọi người trong cốc hết mực yêu thương, chăm sóc.
Nhưng ai ngờ rằng, trong một lần độ kiếp, cô lại bị sét đánh và quay về thế kỷ 21.
Nơi này đã cách lúc cô rời đi gần ba năm.
Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^
Việc bị lôi kiếp đánh về thế kỷ 21 là điều Vu Âm hoàn toàn không ngờ tới. Để tránh đồ vật mang theo bị hỏng vì sét đánh, cô đã tháo xuống tất cả những gì có thể. Kết quả là, cô trở lại thế giới này với tình trạng không một xu dính túi.
Linh phủ gắn kết với thần hồn của cô may mắn theo cô quay về, nhưng bị lôi kiếp hút cạn linh khí, giờ không đủ năng lượng để mở ra. Vậy là Vu Âm chỉ còn lại duy nhất bộ pháp y màu trắng trên người, nhưng ở thế kỷ 21 này, không có linh khí chống đỡ, bộ y phục ấy cũng chẳng có tác dụng gì đặc biệt. So với quần áo bình thường, cùng lắm nó chỉ là một bộ đồ bền hơn bình thường một chút mà thôi.
Đáng thương hơn cả là cơ thể cô vốn đã tích cốc (không cần ăn uống) từ lâu, nhưng giờ không có linh lực hỗ trợ nên cô lại có thể... đói!