Nửa Đời Lênh Đênh - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-10-12 17:41:53
Lượt xem: 77
"Phải, ta là Trần Bảo Ngân."
"Nghe nói hoành thánh hải sản do ngươi làm là tuyệt nhất, không biết hôm nay lão phu có vinh hạnh thưởng thức không?"
Ngay cả chuyện ta nấu hoành thánh hải sản cũng biết? Ta đoán ông ta hẳn là có quen biết với đại lang quân.
"Hải sản vừa mua sáng nay vẫn còn ở ngoài tiệm, phiền nhị ca quay lại lấy giúp ta, nhân tiện nói Hà nương tử cắt thêm ba cân thịt thăn. Tam huynh cùng ta dọn dẹp phòng chính, không thể để các vị khách ngồi ngoài sân mãi được."
Dù sao thân phận vẫn còn đó, để người ta ngồi ăn cơm ngoài sân còn ra thể thống gì nữa?
Phòng chính là căn phòng rộng nhất nhà, thường ngày cho a thúc và a thẩm ở, dọn bên ngoài làm phòng khách, đặt một bức bình phong ngăn cách với giường ngủ bên trong là được. Bình phong được khiêng từ phòng ta và Bảo Châu sang, dọn dẹp sạch sẽ thêm một chút vẫn có thể dọn được một bữa cơm đàng hoàng.
Mười người hộ vệ còn lại được sắp xếp vào phòng của nhị huynh và tam huynh.
Bảo Châu vẫn theo sau ta lau nước mắt, thẳng đến khi nàng thôi khóc ta mới hỏi có chuyện gì. Nàng đáp vừa rồi công công kia nói vài ngày nữa sẽ đưa cả nhà lên kinh thành ở, huynh trưởng đã cho người sắp xếp nhà cửa rồi! A tỷ có đi cùng không?
Ta biết sớm hay muộn gì sẽ có ngày này liền xoa lên mái tóc mềm mại của nàng.
"A tỷ đã bao nhiêu tuổi? Mấy năm nay không lấy chồng là vì lo cho muội, hiện giờ huynh trưởng đón mọi người về ở chung muội phải vui mừng chứ. A tỷ sắp về quê thành thân với cẩu đản cùng thôn rồi, chờ a tỷ kết hôn xong, muội muốn trở về ở với a tỷ thì về. Kinh thành và Biện Kinh cách nhau có bao xa đâu? Chút chuyện thế này cũng đáng để khóc sao?"
Ta vừa nhào mì vừa dỗ nàng, nếu trong thôn thật sự có tên cẩu đản đó thì tốt rồi, ít nhất ta vẫn còn nơi để về, trong lòng sẽ không còn chỗ cho ý nghĩ xằng bậy nữa. Nếu đã mang ý nghĩ xằng bậy đương nhiên sẽ dẫn đến si tâm vọng tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nua-doi-lenh-denh/chuong-16.html.]
"A tỷ gạt người, cẩu đản ở đâu ra? Mẹ ta rõ ràng đã nói phải để huynh trưởng cưới tỷ làm vợ. Nếu huynh trưởng cưới tỷ thì tỷ chính là tẩu tử của ta, phải theo chúng ta lên kinh thành."
Lúc này ta mới biết tên hắn là Ôn Túc, tự Như Sơ.
Nếu năm đó ta gật đầu đồng ý…
Ta lắc đầu cười khổ, đồng ý thì thế nào? Con đường làm quan vốn gian nan, hắn đã trải qua bể khổ đương nhiên càng gian nan hơn người thường, nên cưới một người vợ có thể trợ lực mình mới phải, còn ta có thể cho hắn cái gì? Huống hồ hắn cũng chưa từng đối đãi với ta khác người thường.
"Ai dám bảo muội ngốc chứ? Nói câu nào có lý câu nấy. Nhưng cẩu đản kia với ta đã có hôn ước từ nhỏ, năm ngoái ta về thăm nhà mới biết hóa ra đến bây giờ hắn vẫn chưa cưới vợ, còn tiếp tục chờ ta đấy! Làm sao ta phụ lòng hắn được? Muội đừng nhắc những chuyện mẹ nói trước kia ra ngoài kẻo ảnh hưởng đến thanh danh của huynh trưởng, có biết chưa?"
Nàng sụt sịt thêm nửa ngày: "Ta có thể theo a tỷ cùng đến nhà cẩu đản kia được không?"
"Muội nói xem, có nhà ai cưới vợ còn tiện tay nuôi thêm cả em vợ không? Chờ chúng ta thành hôn ở quê xong tất nhiên sẽ quay lại Biện Kinh, cửa hàng do a tỷ định đoạt, muội muốn về ở bao lâu thì ở, a tỷ nuôi muội!"
Bảo Châu không khác gì con gái ta, chúng ta sống nương tựa lẫn nhau mấy năm nay, tình cảm của nàng rất chân thành nên đương nhiên không nỡ rời xa. Nhưng chỉ truyền tin thôi mà phái cả nội thị trong cung đích thân đến, có thể thấy đãi ngộ dành cho Ôn gia không giống với người thường, Bảo Châu theo mọi người lên kinh đối với nàng mới là lựa chọn tốt nhất.
Ngoại trừ hoành thánh còn có thêm vài món điểm tâm tự làm, cơm nước xong bọn họ phải trở về kinh, nội thị kia còn gọi ta ra ngoài nói riêng vài câu.
Trong phòng chỉ có mỗi ta và ông ấy, người ngồi người đứng, ta tùy ý đứng yên để công công kia ngắm nghía một vòng.
"Như Sơ và Thánh thượng xem như sư huynh đệ, thời còn là thái tử Thánh thượng không được tiên đế yêu thích, thậm chí còn bị trục xuất đi Sơn Tây. Thánh thượng đến thư viện Sơn Tây học tập, huynh đệ thân thiết ngoài Như Sơ còn có tiểu nhi tử Phi Dương nhà tướng quân gia, ba người vừa gặp mà như đã quen biết từ lâu."