Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 84
Cập nhật lúc: 2024-10-20 11:12:51
Lượt xem: 11
"Và còn đừng bận tâm đến bất cứ ai bắt chuyện trên đường đi, cẩn thận kẻ buôn người. Hôm nay nếu như không kịp trở về thì nhớ gọi điện thoại về nhà, thím vẫn nhớ số chứ..."
Lục Mạn Mạn càng nghe càng cảm thấy có gì đó không ổn, cô không biết tiểu nam chủ đã hiểu lầm cô điều gì mà lại xem cô như một đứa con nít, sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, còn sợ ke buôn người? Ai dám buôn bán cô, cô vặn đầu người đó, hừ.
Cô bĩu môi: "Biết rồi."
Chờ xe buýt đến, cất ô và bước lên.
Chị gái ruột của nguyên chủ tên là Lục Mạn Hương, năm đó đã kết hôn với một công nhân nông trường và sống trong ký túc xá nông trường với cha mẹ chồng sau khi kết hôn.
Lục Mạn Mạn sáng sớm đã xuất phát, đổi hai chuyến xe buýt đường ngắn, đến được nơi cần đến thì cũng đã sắp trưa rồi, cô che ô đi dưới ánh mặt trời và hỏi thăm trên đường, vừa đi đến cổng nhà Lục Mạn Hương thì bị hai cậu bé đuổi theo đùa giỡn, suýt chút nữa thì đụng trúng.
Chiếc váy cũng bị bàn tay đen nhẻm của một cậu bé làm vấy bẩn một mảng.
Cậu bé cười và chạy đi mà không thèm nói một câu xin lỗi.
Thật là đen đủi c.h.ế.t đi được. Lục Mạn Mạn cố nén kích động trợn tròn mắt, lấy khăn tay ra lau đi lau lại, sau đó đến phía trước gõ cửa, thật ra nói là gõ cửa, ngày đại hạ cũng không đóng cửa, trên cửa còn treo một bức màn trúc, có thể lờ mờ nhìn thấy nội thất đơn sơ, còn có thể nhìn thấy một bà lão đang nằm trên ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/84.html.]
Lục Mạn Mạn đứng ở cửa cách một bức màn tre và hỏi: "Lục Mạn Hương có nhà không?"
Bà lão đó rõ ràng đã liếc nhìn ra ngoài nhưng lại không chịu lên tiếng.
Lục Mạn Mạn kiên nhẫn hỏi lại lần nữa: "Lục Mạn Hương có ở nhà không?"
Bà lão lúc này mới động đậy, hét lớn vào bên trong với cái giọng chanh chua cay: "Lục Mạn Hương, tai mày điếc rồi có phải không, sắp c.h.ế.t rồi à, không nghe thấy bên ngoài có người đang tìm mày sao hả?"
Một câu nói trực tiếp nghe được, khiến huyết áp của Lục Mạn Mạn tăng cao.
Chẳng lẽ bà ta là mẹ chồng của chị gái rẻ tiền đó sao? Nghe giọng điệu thật sự không phải là người dễ chung sống.
Khi Lục Mạn Mạn đang thất thần, có ai đó vừa đáp lại một cách yếu ớt, vừa chạy một mạch từ bên trong ra.
Vén bức rèm lên, đó là một người trông có đôi phần giống với Lục Mạn Mạn, nhưng điều hoàn toàn khác với sự duyên dáng xinh đẹp quyến rũ của Lục Mạn Mạn là người kia trông đoan trang, dịu dàng và tao nhã hơn.
Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to, đường nét mềm mại, đầy vẻ đẹp cổ điển.