Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hệ Thống Tra Nữ Dạy Tra Nam Làm Người (Xuyên Nhanh) - Chương 47+48

Cập nhật lúc: 2024-10-30 16:32:42
Lượt xem: 45

Người đàn ông khẽ gật đầu, đau đến mức không nói thành lời.

Đáng đời, đã sớm nhắc cậu không được uống rượu mà!

Nhưng Ôn Nhiễm cũng không nói lời cay nghiệt, vội vàng tìm Lâm Hạo đến khám bệnh cho cậu.

Bây giờ đã tối, hầu hết người giúp việc nhà họ Tư đều đã nghỉ ngơi, Ôn Nhiễm chỉ có thể tự mình cõng cậu, trước tiên đưa người lên giường nằm.

Nhìn Hứa Thời An không mập mạp cũng không vạm vỡ, nhưng cõng lên lại rất tốn sức, người cao quá.

Cô thở hồng hộc đưa người nằm lên giường, Lâm Hạo đến cũng không biết tiêm cho cậu thuốc gì, một lúc sau, sắc mặt Hứa Thời An đã tốt hơn nhiều, người cũng có thể mở mắt, ý thức xem như đã tỉnh táo hơn một chút.

Cậu nghe thấy Ôn Nhiễm hỏi Lâm Hạo: “Bác sĩ Lâm, tình hình của em trai tôi thế nào ạ?”

“Tình hình cụ thể vẫn phải để Hứa tổng đến bệnh viện kiểm tra mới biết được.” Lâm Hạo nói: “Nếu anh ấy bị đau dạ dày thì phải hạn chế ăn đồ ăn kích thích, càng không được uống rượu.”

“Vâng, tôi biết rồi, sau này tôi sẽ chú ý chăm sóc cậu ấy về phương diện này.” Ôn Nhiễm tiễn Lâm Hạo đi rồi quay lại phòng.

Thấy Hứa Thời An đang nhìn mình, cô đi tới ngồi xuống bên giường hỏi: “Giờ em thấy thế nào rồi?”

Hứa Thời An vẫn không có sức nói chuyện, vừa nãy đau quá, đau đến mức cậu đứng dậy cũng khó khăn, chỉ có thể lắc đầu đáp lại Ôn Nhiễm.

Người phụ nữ thấy vậy, tức giận dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chọc vào trán Hứa Thời An, nói: “Xem sau này em còn uống rượu nữa không!”

Người đàn ông tiếp tục lắc đầu, lần này thực sự đau đến mức không chịu được, nếu không cậu tuyệt đối sẽ không để Ôn Nhiễm nhìn thấy dáng vẻ thảm hại của mình như vậy.

Hứa Thời An nhìn quanh phòng, phát hiện bên giường có ảnh cưới của Tư Ngạn và Ôn Nhiễm, mới biết đây là phòng tân hôn của bọn họ.

Thấy cậu cau mày, Ôn Nhiễm lập tức quan tâm hỏi: “Lại bắt đầu đau rồi sao?”

Chưa đợi Hứa Thời An trả lời, cô đã đặt tay lên bụng người đàn ông, nhẹ nhàng xoa bóp.

Cảm giác bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp trên bụng làm dịu đi cơn đau, giọng nói dịu dàng của cô cũng vang lên bên tai, giúp cậu cảm thấy dễ chịu hơn.

“Đã bảo em đừng uống rượu rồi, em vẫn cứ cãi lại chị, giờ thì hay rồi, không đau không nhớ đúng không?”

“Rõ ràng biết mình bị đau dạ dày, lại không biết kiềm chế, rượu có ngon đến vậy sao?”

Những lời nói lải nhải như vậy, nhưng Hứa Thời An lại không thấy phiền, thậm chí nghe giọng nói của Ôn Nhiễm mà ngủ thiếp đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-tra-nu-day-tra-nam-lam-nguoi-xuyen-nhanh/chuong-4748.html.]

Tra Tra thấy cậu ta ngủ rồi liền nói: “Nhiễm Nhiễm, tôi thấy cậu ta ngủ ngoan ghê!”

Hứa Thời An đúng chuẩn mỹ nam, nhắm mắt nằm trên giường trông như một mỹ nhân bệnh yếu ớt.

Ôn Nhiễm gật đầu nói: “Đúng vậy, trông dễ thương hơn nhiều so với lúc không nói lời nào.”

Ai mà chẳng thích nhìn người đẹp? Dù đã từng quen biết bao nhiêu người đàn ông, cô cũng rất thích ngắm.

“Tôi thấy cậu ta cũng tạm được mà.” Hệ thống Tra Tra nói: “Cậu ta mua cho cô nhiều quần áo như vậy, còn dẫn cô đi ăn ngon, sợ cô sống không tốt ở nhà họ Tư, còn nguyên chủ khi ở bên Tư Ngạn thì chẳng có gì, chỉ toàn chịu ấm ức.”

Ôn Nhiễm nghe hệ thống nói vậy, trừng mắt thật to: “Tra Tra, cuối cùng tôi cũng biết tại sao những ký chủ của cậu lại bị tra nam lừa rồi, hóa ra nguyên nhân nằm ở cậu!”

Tra Tra đầy đầu nghi hoặc: “Nhiễm Nhiễm, tại sao cô lại nói như vậy?”

Ôn Nhiễm: “Tôi hỏi cậu, tiền mua quần áo của Hứa Thời An từ đâu mà có?”

Tra Tra: “Không phải là trong thẻ sao?” Nó thấy Hứa Thời An quẹt thẻ.

“Thế tiền trong thẻ từ đâu mà có?” Ôn Nhiễm thấy nó vẫn chưa hiểu ra, liền nói thẳng: “Tiền của Hứa Thời An đều kiếm được từ công ty, công ty là của nhà nguyên chủ, cậu ta dùng tiền của nhà họ Ôn, mua cho tôi vài bộ quần áo thì có gì là đặc biệt.”

Quyền thế địa vị mà Hứa Thời An có bây giờ đều là do nhà họ Ôn ban tặng, tại sao cậu đối xử tốt với cô một chút thì cô phải cảm động?

Ôn Nhiễm nói: “Tư Ngạn không phải thứ gì tốt, bộ Hứa Thời An thì chắc chắn là người tốt sao? Tại sao nhất định phải tìm vàng trong đống rác?”

Theo cô thấy thì chỉ là sự khác biệt giữa rác to và rác nhỏ mà thôi, những gì Hứa Thời An dành cho cô, so với sự quan tâm của nguyên chủ dành cho cậu thì chẳng đáng gì cả.

Trong ký ức mà Ôn Nhiễm biết, nguyên chủ cũng từng hết lòng với Hứa Thời An, dạ dày cậu không tốt, nguyên chủ đã từng dành thời gian dài nấu canh cho cậu ta uống.

Nghe Ôn Nhiễm nói vậy, Tra Tra lập tức tỉnh ra, thậm chí còn muốn tự tát mình vài cái, nó nói với Ôn Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, sau này tôi tuyệt đối không bị những ân huệ nhỏ nhặt làm cảm động nữa!”

Ôn Nhiễm gật đầu hài lòng: “Dù cậu ta có bỏ tiền ra để may cho tôi một bộ trang phục bằng vàng ròng thì chẳng phải cũng là tiêu tiền của tôi sao?”

Tra Tra thấy cô nói rất có lý: “Xem ra sau khi hết thời gian thực tập, tôi phải đi bồi dưỡng thêm ở lớp đào tạo văn hóa học thuật cặn bã.”

Ôn Nhiễm cũng thấy kỳ quái, cái đầu óc máy móc của hệ thống thế mà cũng có thể tiềm ẩn bệnh não yêu được được sao? Chẳng lẽ là do máy móc bị gỉ chăng?

Cô nói: “Nhất định không được để vẻ ngoài hào nhoáng của đàn ông đánh lừa, mỹ nam nhiều không đếm xuể, mỗi người lại có một kiểu cặn bã riêng.”

Tra Tra: “?” Nó bị ký chủ dạy cho một bài học?

Loading...