Hòa Ly Xong! Ta Dục Hỏa Trùng Sinh - 9

Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:28:32
Lượt xem: 6

Thẩm Trường Trạch khẽ gật đầu: “Làm phiền ngươi rồi.”

Nói đoạn, hắn dẫn Yến Dương vào trong.

Khương Thư vừa mới thoa thuốc, đang dựa trên ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Chử Ngọc mắt đỏ hoe, hành lễ: “Hầu gia.”

Thẩm Trường Trạch bước vào, thấy nàng vẫn chưa ngủ được, bàn tay đặt trên gối mềm sưng đỏ một mảng, sắc mặt tái nhợt vì đau, đôi mày thanh tú khẽ chau lại.

“Mẫu thân, xin lỗi, hài nhi không cố ý.”

Phiêu Vũ Miên Miên

Yến Dương quỳ xuống bên ghế, giọng nức nở nhận lỗi.

Trước khi tới đây, Thẩm Trường Trạch đã nghiêm khắc răn dạy, bắt nó gọi Khương Thư là mẫu thân.

Yến Dương chưa từng thấy cha mình nghiêm khắc như vậy, không dám cãi lời.

Khương Thư vốn đang nhắm mắt, nghe tiếng, chậm rãi nâng mí mắt, giọng nói mệt mỏi vô lực:

“Ta không muốn so đo với một hài tử. Nhưng chuyện gì cũng phải phân rõ trắng đen, Hầu gia có hiểu không?”

Thẩm Trường Trạch gật đầu, giọng trầm thấp:

“Ta hiểu. Hôm nay là tổ mẫu không đúng, ta thay người xin lỗi nàng.”

Một Hầu gia tướng quân có thể cúi mình nhận lỗi như vậy, đã là nhường nhịn hết mức.

Khương Thư không phải kẻ không biết điều, nàng cũng không muốn dây dưa thêm.

“Nếu Hầu gia đã hiểu, vậy chuyện này bỏ qua đi. Bảo hài tử đứng dậy.”

Nàng nhắm mắt lại, rõ ràng không muốn nói thêm nữa.

Yến Dương đứng lên, lúc này, Đàn Ngọc bưng đá lạnh vào phòng.

“Phu nhân, đã có đá.”

Nhìn thấy hai phụ tử Thẩm Trường Trạch vẫn còn ở đó, nàng không cam tâm nhưng vẫn cúi người hành lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoa-ly-xong-ta-duc-hoa-trung-sinh/9.html.]

Chử Ngọc nhanh chóng dùng khăn bọc đá, nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay Khương Thư, giúp nàng giảm đau.

Thẩm Trường Trạch quan sát một lúc, chợt hỏi:

“Có dễ chịu hơn chút nào không?”

Khương Thư hơi giật mình. Hắn ta… vẫn chưa đi sao?

Nàng mở mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói:

“Ừm, đã không còn sớm nữa, Hầu gia về đi.”

Nàng thật sự không có tâm trạng đối diện với hắn, đau đến mức ngủ không được, ứng phó hắn ta lại càng lãng phí sức lực.

Thẩm Trường Trạch vẫn đứng yên, không có ý rời đi, quay sang hỏi Chử Ngọc:

“Cần chườm đá bao lâu?”

Chử Ngọc cúi đầu đáp:

“Càng lâu càng tốt. Hầu gia yên tâm, nô tỳ sẽ chăm sóc phu nhân chu đáo.”

Tuy rằng trong lòng nàng cũng bất mãn, nhưng lễ nghi vẫn giữ tròn.

"Đưa tay cho ta."

Thẩm Trường Trạch ngồi xuống mép giường, đích thân cầm khăn bọc đá nhẹ nhàng chườm lên mu bàn tay bị bỏng của Khương Thư.

Nàng giật mình, vội rụt tay lại: "Hầu gia mau về nghỉ ngơi đi, có Chử Ngọc và Đàn Ngọc hầu hạ ta là đủ rồi."

Thẩm Trường Trạch thản nhiên đáp: "Dạy con không nghiêm, làm cha có lỗi. Cứ coi như ta thay Yến Dương nhận lỗi với nàng đi."

Hắn tìm một lý do đường hoàng, nhưng chỉ có chính hắn biết, bản thân chẳng qua là thương tiếc nàng, cũng muốn nhân cơ hội này để bù đắp những năm tháng thiệt thòi của nàng suốt sáu năm qua.

"Cha..."

Yến Dương dụi mắt, giọng nói ngái ngủ. Nó buồn ngủ lắm rồi, chỉ muốn về phòng nghỉ.

Thẩm Trường Trạch thấy vậy bèn nói: "Chử Ngọc, đưa thiếu gia về Lãm Vân Viện."

"Vâng."

Loading...