Hòa Ly Xong! Ta Dục Hỏa Trùng Sinh - 37

Cập nhật lúc: 2025-03-11 09:33:57
Lượt xem: 2

Chử Ngọc chẳng dám ở lại dính xui xẻo, lập tức hành lễ rồi nhanh chóng lui xuống.

Trình Cẩm Sơ sai người lấy một đôi đũa mới, vừa dỗ dành Yến Hoan đang bị dọa sợ, vừa nhẹ nhàng nói:

"Là lỗi của ta, không suy nghĩ chu đáo. Ngày mai ta sẽ dặn phòng bếp làm vài món tỷ tỷ thích ăn, đích thân đưa qua cho tỷ tỷ."

"Không cần quản nàng ta nữa!" Thẩm Trường Trạch vẫn chưa hết giận, gằn giọng nói. Tâm tư rung động trước đây đối với Khương Thư giờ đã hoàn toàn tan biến.

Trình Cẩm Sơ liếc nhìn sắc mặt hắn, nhưng không nói thêm gì.

Chử Ngọc quay trở lại Thính Trúc lâu, trong lòng nặng trĩu suy tư. Vừa thấy nàng ta, Khương Thư đã đoán được tám chín phần tình hình.

"Khó khăn lắm Hầu gia mới có chút gần gũi với phu nhân, bây giờ e là..." Chử Ngọc cẩn thận thuật lại mọi chuyện, sắc mặt đầy lo lắng.

Khương Thư nghe xong, chỉ mím môi, ánh mắt bình thản như nước:

"Nếu phải chịu uất ức chỉ để đổi lấy một chút yêu mến nhỏ nhoi, thì cả đời này ta chịu cũng không hết uất ức."

"Nhưng phu nhân đã chịu quá nhiều thiệt thòi ở Hầu phủ rồi!" Đàn Ngọc nắm chặt tay, giọng đầy căm phẫn.

Chử Ngọc ngẫm nghĩ một hồi, cảm thấy các nàng nói rất có lý.

"Như thế cũng tốt." Khương Thư nhẹ nhàng thở phào, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt. "Sau này, chúng ta cứ sống thoải mái theo ý mình, không cần kiêng dè nữa."

Nàng nhìn bát canh cá tỏa ra mùi tanh nhàn nhạt trên bàn, không khỏi cau mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoa-ly-xong-ta-duc-hoa-trung-sinh/37.html.]

Kinh thành gần sông, ngư sản phong phú, trên bàn ăn thường có ít nhất hai món cá. Nhưng nàng không thích ăn cá, chỉ cần ngửi mùi cũng đã buồn nôn.

Phiêu Vũ Miên Miên

Có tiền có thể sai bảo quỷ thần. Sáng hôm sau, điểm tâm do phòng bếp nhỏ chuẩn bị đã được dọn lên.

Bánh kẹp thịt bò thơm mềm, tào phớ mịn màng, quẩy giòn rụm, sữa trâu nóng hổi, lại thêm vài món ăn sáng tinh tế khác. Khương Thư ăn mà cả người thỏa mãn, thần sắc thư thái.

Chử Ngọc, Đàn Ngọc cùng mấy hạ nhân thân cận cũng được hưởng ké. Mọi người ai nấy ăn no uống đủ, khiến đám hạ nhân khác trong phủ vô cùng ngưỡng mộ.

Mấy ngày trôi qua như vậy, đến một buổi sáng, Khương Thư theo thông lệ đến thỉnh an Thẩm lão phu nhân và Thẩm mẫu, lại bị giữ lại dùng bữa.

"Ngồi xuống ăn đi, trong nhà cả, không cần câu nệ." Lão phu nhân chậm rãi uống cháo, giọng nói ôn hòa.

Thẩm mẫu cười, gắp một chiếc bánh bao đặt vào bát nàng:

"Nhân lúc còn nóng, ăn đi."

Khương Thư không tiện từ chối, chỉ có thể cầm đũa cố gắng ăn.

Tam đại chủ mẫu ngồi cùng bàn, bữa ăn chỉ có một bát cháo, một chiếc bánh bao, hai món ăn sáng đơn giản. Ngay cả bàn cũng chưa lấp đầy một nửa.

Khương Thư muốn gắp rau, nhưng nhìn đi nhìn lại, chẳng biết nên gắp món nào.

Thẩm lão phu nhân liếc mắt nhìn nàng, chậm rãi hỏi:

"Sao vậy? Không hợp khẩu vị à?"

Khương Thư biết rõ, đây là bà cố ý thử nàng.

Loading...