Hòa Ly Xong! Ta Dục Hỏa Trùng Sinh - 22

Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:39:35
Lượt xem: 2

Cả đoàn người tiến vào đại sảnh, an tọa. Tỳ nữ dâng trà xong liền lui ra, để lại không gian cho người trong nhà trò chuyện.

Khương phụ và Khương mẫu mời Thẩm Trường Trạch ngồi ở vị trí thượng tọa, nhưng hắn từ chối, chỉ an vị bên cạnh Khương Thư.

Lúc này, hắn không phải Tĩnh An Hầu, mà là tế tử của Khương gia. Theo lễ nghi, đương nhiên phải để trưởng bối ngồi ghế trên.

“A tỷ, sao tỷ gầy quá vậy!” Khương Ninh nhìn tỷ tỷ mình, lòng xót xa khôn xiết, ánh mắt tràn đầy trách cứ mà trừng Thẩm Trường Trạch một cái.

Hắn ta mang tỷ tỷ về Hầu phủ, lại để nàng chịu ấm ức đến mức này ư?

Thẩm Trường Trạch tự biết bản thân có lỗi, nên không chấp nhặt với hắn.

Trong lòng Khương phụ Khương mẫu cũng có oán hận, nhưng không nỡ trách mắng nữ tế.

Khương Thư sợ bầu không khí căng thẳng thêm, bèn cười nói đùa: “Vậy hôm nay a tỷ sẽ ăn nhiều một chút, ăn tới khi nào béo lên mới thôi.”

Khương Ninh tính tình đơn thuần, lập tức gật đầu: “Được! Mẫu thân đã sai phòng bếp làm rất nhiều món tỷ thích, lát nữa tỷ nhất định phải ăn nhiều một chút.”

Tối qua nhận được thư của Khương Thư, cả nhà vui mừng không thôi. Hôm nay Khương phủ ai nấy bận rộn từ sớm, ngay cả Khương Ninh vốn phải đến thư viện cũng xin nghỉ để chờ đón tỷ tỷ.

Khương mẫu có lời muốn nói với nữ nhi, liền để Khương phụ và Khương Ninh tiếp chuyện Thẩm Trường Trạch, còn mình thì kéo Khương Thư đến vườn hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hoa-ly-xong-ta-duc-hoa-trung-sinh/22.html.]

Vừa đi, bà vừa nhỏ giọng hỏi: “Hầu gia… Hắn đối xử với con thế nào?”

Khương Thư cầm tay mẫu thân, khẽ gật đầu: “Mẹ, người yên tâm, Hầu gia đối xử với con rất tốt.”

Nàng không muốn khiến cha mẹ lo lắng.

Thế nhưng Khương mẫu nào dễ bị qua mặt, bà nhìn thẳng vào mắt nữ nhi, nghiêm túc hỏi tiếp: “Vậy các con… đã động phòng chưa?”

Bị ánh mắt của mẫu thân khóa chặt, Khương Thư không dám nói dối, chỉ cúi đầu lí nhí: “Vẫn chưa…”

“Như thế sao được!” Khương mẫu sốt ruột, nhíu mày trách mắng.

Bà thở dài, lại thấp giọng nói: “Nghe nói Hầu gia lập bình thê, còn đưa về một trai một gái. Con không biết nắm lấy cơ hội, sau này Hầu phủ còn có chỗ cho con hay sao?”

Xuất giá tòng phu, mẫu bằng tử quý. Chỉ khi nào sinh hạ hài tử, nữ nhân mới có chỗ đứng vững chắc trong nhà chồng.

Phiêu Vũ Miên Miên

Khương Thư dịu giọng trấn an: “Mẹ, con biết rồi, người đừng lo. Con tự có chừng mực.”

Nhưng Khương mẫu vẫn không yên tâm, tiếp tục căn dặn: “Nữ nhân chúng ta không như nam nhân, dù có nhìn xa trông rộng cũng không thể kiến công lập nghiệp, chỉ có thể ở trong trạch viện, giúp phu quân dạy dỗ con cái.

Nếu là gia đình bình thường thì thôi, Khương gia cũng đủ khả năng giúp con sống yên ổn cả đời. Nhưng Hầu phủ là nơi thế nào? Quyền quý đầy rẫy, tiền tài chẳng đáng một xu. Nếu con không có hài tử thừa tự, cả đời này phải sống ra sao?”

Loading...