Căn Nhà Tôi Thừa Hưởng Siêu Ngon - 69
Cập nhật lúc: 2025-02-03 07:39:11
Lượt xem: 86
Bên đây Thời Nhiễm đang bận nấu món chân gà da hổ.
Rửa sạch chân gà rồi cho vào chảo dầu, chiên cho đến khi bề ngoài giòn rụm, sau đó bỏ vào nước lạnh vào để cho kết thành da hổ. Thêm nước vào nồi kho, các loại hương liệu vẫn luôn được hầm trên bếp, có gì cần hầm thì có thể hạ nồi ngay.
Món hầm vẫn luôn là món đơn giản và nhanh nhất, nguyên liệu hầm kèm theo luôn được dùng liên tục, được nấu sôi hàng ngày, được dùng quanh năm chính là nồi áp suất Lão Trần Hương. Công nhận là dính đáy nồi cũng ngon.
Lúc Thời Nhiễm đang bỏ đậu phụ khô, củ sen, rong biển, khoai tây sắt lát,... vào nồi. Màu nước sốt trong nồi có thể loáng thoáng thấy được nửa cái chân giò, đầu vịt, cánh vịt, chân gà da hổ vừa cho vào nồi.
Hàng ngày Thời Nhiễm đều nấu một nồi thịt nguội hầm lớn như vậy, dù sao đặt trên bếp cũng không cần trông coi quá nhiều. Tối đến người ăn tôm hùm đất thì có thể gọi thêm phần thịt nguội hầm, để tôm hùm đất nghỉ ngơi ở giữa nồi.
Nguyên liệu hầm là Thời Nhiễm học được từ bốn người thầy từ kiếp trước của mình, bốn người thầy trong nhà là bậc thầy trong món hầm nhiều năm. Có hơn một ngàn chuỗi cửa hàng, các công thức pha chế nguyên liệu hầm thực sự là bảo bối của quán.
Thời Nhiễm là một người có tính cách yêu thích nghiên cứu, sửa đi sửa lại công thức mà thầy đưa cho, cuối cùng sáng tạo ra mấy loại nước hầm có mùi vị đột phá hơn.
Một loại là thuốc hầm ngũ vị hương, điểm khác biệt lớn nhất so với nguyên liệu hầm bình thường chính là có thêm một vài nguyên liệu thuốc. Thật ra chính bản thân một vài hương liệu trong món hầm cũng chính là dược liệu, chẳng qua là Thời Nhiễm phóng đại tỷ lệ trong đó, đồng thời sửa lại dựa trên phương thuốc một lão Trung y, tạo ra nước hầm mang theo hương vị của dược liệu, nhưng mùi hương ấy cũng không khó để ngửi, thậm chí ngửi lâu sẽ cảm thấy bản thân dược liệu cũng là một trong những nơi xuất phát của hương thơm.
Loại nước hầm này Thời Nhiễm định khi nào đến mùa hè thì dùng, bởi vì bên trong tác dụng của tất cả dược liệu này đều lấy khử phong giải mát làm chủ yếu. Giữa mùa hè mới phát huy hiệu quả cao nhất.
Mà một phần nước hầm tự chế khác cũng đã cực kỳ độc đáo rồi, Thời Nhiễm không chút do dự lựa chọn một loại có khả năng kích thích mùi thơm của nguyên liệu nước hầm. So với nước hầm thường ngày, thêm ít ớt cay vào bên trong, khi ăn như vậy, không chỉ là nước hầm có mùi vị đậm đà mà vị cay cũng làm ngon miệng hơn.
Bên trong một nồi nước hầm lớn các loại nguyên liệu món ăn chìm nổi, nhìn một cái là thấy trong lòng vô cùng vui vẻ thỏa mãn.
Người tới giúp đều nuốt một ngụm nước bọt, liếc mắt nhìn nhau, bộ dạng dở khóc dở cười.
Ở đây là khu phố cũ, mặc dù ai cũng nói là tấc đất tấc vàng, trước kia cũng có người nói phá dỡ và di dời khu này thì sẽ phất lên sau một đêm. Nhưng trên thực tế, căn bản không có chuyện như vậy.
Sân ở khu phố cũ đều có quyền tài sản phức tạp, không dễ bán. Mà sau khi bán thì giá cũng không cao so với khu nhà lầu. Dù sao cũng ở bên cạnh khu bảo hộ, vượt qua độ cao nhất định sẽ rất khó xây dựng.
Như vậy đối với tình hình này, mua nhà trong khu nhà đã không có lời thì cũng đừng hòng nghĩ đến phá bỏ và di dời với giá trên trời.
Không xây được nhà cao như vậy, cũng không có khả năng thu hồi vốn.
Dưới tình huống này, cũng có vài người có thể mua về để cho dân ở hoặc có những người có tiền sẽ mua về làm sân.
Nhưng vấn đề lại là ở đường ống nước, trong ngõ chỉ có mấy nhà sửa đường ống nước, thật ra hàng ngày đại đa số người dân vẫn dùng nhà vệ sinh công cộng.
Người có tiền lại không ngốc, điều kiện ở của phòng ốc như vậy cũng không được gọi là tốt. Mua về thì cũng chẳng có tác dụng gì.
Một điểm ưu thế duy nhất là ở đây phòng ốc rất dễ cho thuê, có người vì có phố tài chính và khu trung tâm thương mại khác gần đó nên chọn nơi này thuê.
Nói những điều trên là muốn cho thấy không phải ai ở đây cũng có nhiều tiền. Có nhiều người có mức sống khá giả, cũng có người ở mức trung bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/can-nha-toi-thua-huong-sieu-ngon/69.html.]
Những người Thời Nhiễm tuyển có hơi lớn tuổi một chút, không làm được nhiều nghề, hoặc là không ra khỏi nhà được, không thể ra ngoài làm việc.
Tìm thử chút việc làm, buổi tối mở sạp hàng nhỏ buôn bán.
Bốn người đến giúp đỡ bên trong, đến tối thì có hai người tự mở sạp nhà mình bán.
Tuy hiên cho dù là tới hỗ trợ nhưng bọn họ cũng không đố kỵ với Thời Nhiễm.
Nói đùa thôi, nếu như lúc mới bắt đầu sẽ có người cảm thấy Thời Nhiễm có tiếng mà không có miếng. Nhưng trong khoảng thời gian này, bọn họ có thể tự cảm nhận được tay nghề Thời Nhiễm giỏi chừng nào.
Trong bữa cơm trưa hàng ngày, quả thực có thể làm đầu lưỡi của bọn họ ngập tràn trong mùi thơm.
Chính Thời Nhiễm cũng thích ăn uống, chưa bao giờ để miệng mình nghỉ ngơi. Ngay đến phần cơm trưa của bọn họ cũng làm rất ngon.
Lấy nồi nước hầm hôm nay làm ví dụ đi, sao có thể thơm như vậy?
Từ mới sáng sớm, Thời Nhiễm đã bắc nồi lên hầm, cả căn phòng đều bị bao quanh bởi mùi thơm kia, gió thôi cũng không hết mùi.
Đến khi cho nguyên liệu món ăn vào nồi, vậy cũng quá là thơm rồi.
Mùi vị của thịt vốn dĩ là để phối hợp cùng nước hầm, quả thực là tăng thêm độ thơm cho mùi hương.
Mùi hương xông thắng đến tất cả mọi người, hận không thể câu cái mũi của mọi người vào phòng bếp.
Vài người nuốt nước bọt xuống ừng ực, chỉ có chị Phùng bên cạnh là không có chút biểu cảm hay nói câu nào.
Đợi đến lúc ăn cơm trưa, Thời Nhiễm cũng hào phóng mang ra một bàn món hầm, ăn kèm với cơm tẻ, còn xào thêm một nồi rau muống cùng hai cái chân giò được hầm mềm rụm.
Chân giò hầm mềm rụm, dùng đũa là có thể xé được sớ thịt, một miếng thịt nạc có da bọc bên ngoài, nhét vào bên trong miệng, lại thêm một miếng cơm to, hương vị tuyệt mỹ miễn bàn.
Món hầm cũng rất ngon, người ăn không nhận ra Thời Nhiễm dùng công thức ở đâu để hầm, nhưng hương vị sẽ không lừa người được.
Củ sen hầm đến mức kéo ra sợi, lát khoai tây mềm dai, độ dày vừa vặn, chân gà da hổ chiên trước hầm sau, nước hầm thấm vào từng nếp uốn của da hổ, cắn một miếng vào giữa nơi nhiều chất nhầy của chân gà, bắp thịt màu trắng run rẩy hòa hợp cùng nước hầm, thơm đến mức làm đầu lưỡi người ta không ngừng nuốt xuống.
Chị Phùng đang ăn không ngừng đột nhiên ngừng lại nói: "Thời Nhiễm... Tôi có thể mang đồ ăn thừa về nhà không?"
Cô ấy như sợ Thời Nhiễm không đồng ý, tranh thủ nói thêm: "Buổi tối hôm nay tôi có thể làm nhiều hơn một chút... Tôi cũng không có ý gì khác, chắc là chồng tôi chưa từng ăn qua thứ gì ngon như vậy... Tôi muốn cho ông ấy ăn thử."
Lời nói này rõ ràng chẳng có lý chút nào, mấy người bên cạnh nghe xong lập tức nhíu mày.
"Trời ạ, chị Phùng, Tiểu Nhiễm người ta làm ăn buôn bán mà, mấy thứ này đều là do con bé bỏ tiền ra để mua đó. Chúng ta cũng đã ăn trưa rồi, nếu cô muốn mang một ít về cho chồng của cô thì mua của Tiểu Nhiễm đi. Dù sao chúng ta cũng ở đây, cô cứ bắt Tiểu Nhiễm để lại cho cô một phần để lát tan tầm mang về nhà, hoặc là trừ thẳng vào tiền công của cô cũng được."