Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Yêu Giả Thành Thật - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-06-02 10:35:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trịnh Thư Ý ngẩng đầu trừng anh, nghẹn họng hồi lâu vẫn không thốt nên lời.

Thôi, luôn có những người mà bạn không bao giờ cãi lý với anh ta được.

Đi đến trước cửa, Thời Yến dừng lại nhìn sang Trịnh Thư Ý. Một tay anh nhét túi, tay kia thì khẽ cong lên. Trịnh Thư Ý hiểu ý, đưa tay khoác lên tay anh.

Như vậy, từ bây giờ cô đã mang thân phận bạn gái của Thời Yến tham dự bữa tiệc này.

Nhưng chuyện này lại không khiến Trịnh Thư Ý vui vẻ hơn chút nào.

Vì công việc, bọn cô cũng thường được mời đến các bữa tiệc tối, nên cô hiểu rõ ở những trường hợp thế này, đàn ông đều sẽ đưa bạn gái tham gia.

Người đó có thể là vợ, là bạn gái, cũng có thể là đồng nghiệp, và cũng có thể chỉ là bạn bè có duyên gặp mặt một lần.

Trịnh Thư Ý thầm nghĩ, đối với Thời Yến, chắc chắn anh thường xuyên đưa bạn gái đến các bữa tiêc nên vốn không để tâm đến mấy chuyện này.

Hôm nay nếu không phải cô thì cũng sẽ có người khác.

Bảo sao tối qua Thời Yến lại đồng ý nhanh như thế, có lẽ anh đang tìm người làm bạn gái, còn cô thì lại đ.â.m đầu vào.

Ôi.

Trịnh Thư Ý không biết phải nói gì.

Thương nhân đúng là thương nhân, làm ăn không lợi nhuận thì không thèm dính vào.

Nhưng may là bữa tiệc tối nay mang đúng tính chất của một bữa tiệc, không quá gò bó, thậm chí mọi người không cần phải mặc lễ phục đến dự tiệc.

Đồng thời, bữa tiệc này theo phong cách Trung Hoa nên tính chất xã giao cũng giảm đi rất nhiều, chỉ là cuối năm nhóm con cháu cùng nhau quây quần ăn một bữa cơm tất niên.

Trong phòng bao lớn nhất ở Lâm viên chỉ sắp bốn bàn, được ngăn ra bằng mấy tấm ngăn bằng phỉ thúy nhằm giữ lại chút riêng tư cho bữa tiệc.

Lúc Thời Yến đi vào, có người ngồi đối diện với cửa ra vào, vừa nhìn thấy anh thì lên tiếng chào.

Những lúc thế này, Thời Yến luôn là người nổi bật trong đám đông.

Vừa nghe thấy anh đã đến, không ít người vội vàng nhìn sang đây.

Trịnh Thư Ý đứng bên cạnh Thời Yến, cô đang khoác tay anh nên cũng cảm nhận được có rất nhiều người đang nhìn cô đầy tò mò.

Có gì bất ngờ lắm ư?

Trịnh Thư Ý khó hiểu, dẫn bạn gái đến bữa tiệc có gì lạ lắm sao?

Nhưng cô lại không biết, sau khi mọi người trao đổi ánh mắt với nhau, đủ loại suy đoán dần dần xuất hiện theo những vẻ mặt khó nói.

Sau đó, vài nhóm chat trêи Wechat bắt đầu bão tin nhắn.

– – “Đây là nữ diễn viên trêи xe của Thời Yến trong truyền thuyết đây ư?”

– – “Chưa thấy bao giờ, chắc là diễn viên tuyến mười tám rồi.”

– – “Nghe nói diễn xuất đỉnh lắm hả?”

– – “Trông không tệ lắm, nhưng không thấy nổi tiếng.”

– – “Chỉ với vẻ ngoài thế này, ra mắt chừng nửa năm là có thể nhảy lên tuyến đầu ngay.”

– – “Hay là đi lên làm quen đi, biết đâu sau này người ta là nghệ sĩ nổi tiếng thì sao.”

Thế là, Thời Yến và Trịnh Thư Ý vừa ngồi xuống, chưa kịp chào hỏi mọi người thì đã có người chủ động bắt chuyện.

“Dạo gần đây tôi không quan tâm mấy đến giới giải trí.” Một người đàn ông trẻ tuổi ngồi đối diện chỉ sang Trịnh Thư Ý hỏi Thời Yến, “Cô đây là?”

“À! Tôi biết nè!”

Không chờ Thời Yến trả lời, có một cô gái lên tiếng, “Chị là nữ chính trong bộ phim chiếu mạng Tiêu Lan vương phi đợt vừa rồi có đúng không?”

Cô ta vừa nói xong, một cô gái khác liền xen vào, “Đúng rồi, cô nói thế thì tôi nhớ ra rồi, lúc đấy tôi còn khen nữ chính xinh nữa, không ngờ mặc đồ hiện đại còn đẹp hơn.”

Trịnh Thư Ý:?

Thời Yến quay sang nhìn cô một cái, không nói gì.

Trịnh Thư Ý đành cười ngại ngùng, “Có lẽ mọi người nhìn nhầm rồi, tôi là phóng viên của tạp chí Kinh tế và Tài chính.”

Mọi người chợt hiểu ra, ai nấy đều mang theo ánh mắt khác thường.

Ngay lập tức, nhóm Wechat lại bắt đầu sôi động hẳn lên.

– – “Tối qua vừa mới trải qua một đêm xuân với nữ diễn viên, hôm nay đã đổi sang phóng viên xinh đẹp rồi hả?”

– – “Thời tổng dữ dội quá!”

– – “Dẫn đến bữa tiệc của chú Trình, xem ra cô phóng viên này được yêu thích hơn đây.”

– – “Quả nhiên Thời tổng vẫn thích người có nội hàm hơn.”

– – “Đau lòng cho cô diễn viên nào đó [đốt nến].”

Trịnh Thư Ý không hề biết rằng dư luận về Thời Yến đã bị đánh bại trong im lặng, cô im lặng ăn cơm, im lặng nghe bọn họ nói chuyện phiếm, không xen vào câu nào.

Cho đến khi bữa tiệc gần kết thúc, Trịnh Thư Ý thấy hơi chán nên lấy điện thoại ra xem.

Trêи màn hình khóa hiện lên mấy tin nhắn từ Nhạc Tinh Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/yeu-gia-thanh-that/chuong-36.html.]

Cô nhíu chặt mày.

Lúc ấy cô dứt khoát chặn Wechat và Weibo của Nhạc Tinh Châu, nhưng bình thường ngoại trừ công việc thì ít khi nào cô gọi điện thoại cho nên quên mất mình còn lưu số điện thoại của anh ta.

Cô mở tin nhắn lên, nhìn thấy hai tin nhắn Nhạc Tinh Châu gửi cho mình.

Hai mươi phút trước.

Nhạc Tinh Châu: Thư Ý, em có rảnh không?

Năm phút trước.

Nhạc Tinh Châu: Anh có chuyện muốn nói với em.

TBC

Trịnh Thư Ý nhìn lướt qua, đang định chặn số điện thoại này thì đối phương lại nhắn thêm một tin.

Nhạc Tinh Châu: Thư Ý, em bận hả? Bây giờ em đang làm gì thế?

Trịnh Thư Ý âm thầm cười lạnh, lách cách gõ chữ.

Trịnh Thư Ý: Làʍ ȶìиɦ.

Vừa gửi tin nhắn đi, Trịnh Thư Ý tưởng tượng đến cảnh Nhạc Tinh Châu tái mét mặt mày, tinh thần bỗng trở nên vô cùng sảng kɧօáϊ, khóe môi chậm rãi cong lên thành một nụ cười.

Và cùng lúc đó, cô như cảm nhận được điều gì đó, vô thức nhìn sang bên trái.

Vừa như bất ngờ, lại như trong dự đoán, cô bắt gặp ánh mắt của Thời Yến

Anh cụp mắt, ánh mắt lướt qua màn hình điện thoại của Trịnh Thư Ý, sau đó lại lướt lên trêи mặt cô.

Bầu không khí lúc này dường như đã ngừng lại.

Nụ cười bên khóe môi của Trịnh Thư Ý cứng đờ, mặt cô không chút biểu cảm, dưới cái nhìn chăm chú của Thời Yến, cô máy móc quay đầu đi, máy móc gõ thêm hai chữ gửi sang.

Trịnh Thư Ý: Bánh ngọt*.

*Vì bả bị hố nên mới thêm vô câu này, nếu ghép cả hai tin nhắn lại với nhau thì là “Tôi đang làm bánh ngọt tình yêu.”

Gửi tin đi, cô đặt điện thoại xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

Ánh mắt đang lướt trêи người cô của người bên cạnh cuối cùng cũng dời sang chỗ khác.

Anh không nói gì lại càng khiến người ta xấu hổ hơn cả khi mở miệng.

Mọi người trong bữa tiệc vẫn tiếp tục trò chuyện, nói nói cười cười, không khác gì so với nửa phút trước.

Trịnh Thư Ý vẫn bày ra dáng vẻ lịch sự, dịu dàng như lúc nãy, không nói gì mà chỉ cười.

Nhưng, hai phút sau, có người nhìn thấy Trịnh Thư Ý đẩy cái chén trước mặt ra, sau đó đặt hai tay xuống bàn.

Sau đó, cô vùi mặt vào tay mình.

Bả vai cô rụt lại, mái tóc xõa xuống, cả người như lọt thỏm vào trong.

Có người lên tiếng hỏi, “Cô ấy sao thế?”

Khóe mắt Thời Yến liếc sang chỗ cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái ót đang run lên của cô.

“Không biết nữa.” Anh bình tĩnh đáp, “Có lẽ đồ ăn không hợp khẩu vị.”

Về sau, mọi người lại nói gì đó, nhưng Trịnh Thư Ý đã không còn biết gì nữa.

Cô chỉ biết một điều, có người đang sống sờ sờ, nhưng thực ra đã c.h.ế.t rồi.

Tên gọi dân gian chính là: c.h.ế.t vì mất mặt.

Trịnh Thư Ý bụm mặt hồi lâu để điều chỉnh lại tâm lý, chờ đến khi chủ đề trêи bàn ăn không còn bóng dáng của “đồ ăn” nữa, cô mới chậm rãi ngẩng đầu lên.

Cũng may là Thời Yến không có gì bất thường, thậm chí anh còn chả thèm nhìn cô.

Trịnh Thư Ý thở phào nhẹ nhõm.

Cô chưa bao giờ hi vọng Thời Yến đừng nhìn mình như lúc này.

Nhưng chẳng được bao lâu, nhân viên phục vụ gõ cửa bước vào, mang lên cho mỗi một vị khách nữ một phần bánh ngọt nhỏ.

Trịnh Thư Ý, “…”

Lưng cô cứng đờ, hết hồn nhìn miếng bánh nhỏ trước mặt, hai tai ong lên.

“Ai gọi thế?”

Có người hỏi.

Thời Yến lau tay, trả lời, “Tôi gọi đấy.”

Trịnh Thư Ý, “…”

Thời Yến, “Có người thích ăn bánh ngọt.”

Trịnh Thư Ý, “…”

Cô nhìn chằm chằm miếng bánh ngọt trước mặt. Lớp kem trắng và hồng điểm xuyết thêm hai quả anh đào trông rất đáng yêu, nhìn thôi đã cảm thấy hẳn là rất mịn.

Nhưng không biết vì sao, khi nhìn miếng bánh ngọt này, Trịnh Thư Ý lại thấy rất khiêu gợi.

Cô luôn có cảm giác, dường như tên họ Thời này đang nói kháy cô ấy.

Loading...