"Được rồi, cảm ơn bà nội Bằng Bằng." Trình Tuyết Dương quả nhiên là một người bà tốt. Bà hoàn toàn khác với những bà mẹ chồng thời đại trọng nam khinh nữ, bắt nạt con dâu. Đây chính là một người mẹ chồng trong mơ của mọi phụ nữ.
Sau đó Trình Tuyết Dương đi phân phó đầu bếp trong nhà chuẩn bị tiệc cho buổi tối, sau đó đi thẳng đến sân của con trai cả Quý Mộ Trình.
Lý Trình Trình ngồi một lúc rồi nói với bảo mẫu: "Dì à, làm phiền dì dẫn chúng cháu lên phòng!"
Cô cũng khá mệt rồi, nếu bây giờ cho cô một chiếc giường thì cô sẽ ngủ ngay lập tức.
Bảo mẫu dẫn Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn đến cửa phòng rồi nói với họ: "Cô Trình Trình, cậu Bạch, đây là phòng của hai người, nếu có cần gì thì cứ nói với tôi, tôi sẽ sắp xếp cho mọi người."
Lý Trình Trình che miệng ngáp một cái, mệt mỏi nói: "Phiền dì để ý chăm sóc Bằng Bằng cùng Hiểu Đồng, nếu bọn họ chơi đến mệt thì làm phiền dì đưa mấy đứa nhỏ về phòng nghỉ ngơi."
Bảo mẫu gật đầu: "Tôi sẽ để ý. Cô Trình Trình, cậu Bạch cứ việc yên tâm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-271-thu-long-con-nguoi-1.html.]
Dù là bảo mẫu hay người hầu, nếu họ có thể được nhận làm việc trong nhà họ Trình thì tức là họ đã được trau dồi và đào tạo một cách bài bản, có thể nói không ai là người ngồi không, giao việc gì cho họ cũng đều có thể yên tâm.
Lý Trình Trình mở cửa phòng, liếc mắt đã nhìn thấy cửa sổ lớn đối diện, ánh mặt trời chiếu vào, gió nhẹ thổi rèm cửa, để ánh nắng chiếu vào, thực sự rất lãng mạn. Hai người cũng không nhìn nhiều, nhanh chóng đặt đồ xuống và đi đến giường nghỉ ngơi. Dù sao việc ngồi xe xóc nảy quá lâu khiến trong người cảm thấy hơi khó chịu.
“Mẹ, mẹ nói cái gì?” Sau khi nghe Trình Tuyết Dương nói, Quý Mộ Trình kích động đứng dậy, “Lý Trình Trình vừa rồi là con gái nhỏ của chúng con sao?”
Đôi mắt của Phong Tranh đỏ hoe, nghẹn ngào nói: "Khó trách khi nhìn thấy con bé con lại có cảm giác kỳ lạ. Hóa ra con bé là con gái ruột của con."
Trình Tuyết Dương hạ giọng nói: “Mẹ nói với các con chuyện này là vì mẹ sợ mấy đứa đối xử không tốt với con bé thì chuyện sau này chúng ta khó nhận nhau. Hai ngày nữa mẹ sẽ tổ chức tiệc công nhận kẻ giả mạo đó, đến lúc đó chuẩn bị mấy quà bình thường làm quà gặp mặt, còn quà gặp mặt thực sự là dành cho Lý Trình Trình."
"Tại sao chúng ta không thể trực tiếp nhận Trình Trình mà lại phải nhận Lý An An? Con đã nuôi một đứa con giả suốt mười tám năm, tốn rất nhiều tiền bạc và công sức. Bây giờ lại để con nuôi một đứa con giả khác, không thể nhận con gái ruột của mình. Đây không phải là khoét tim của con sao?" Mặc dù bà đã nuôi hàng giả suốt mười tám năm, nhưng hàng giả vẫn là hàng giả, bà sẽ không giống những người phụ nữ ngu ngốc kia, chỉ cần hàng giả không cần con gái ruột.
"Phong Tranh, con bình tĩnh lại đi, làm sao mẹ lại không muốn trực tiếp nhận Trình Trình được? Nhưng Lý An An cầm bằng chứng tới tận nhà, chúng ta không có bằng chứng nào để chứng minh cô ta không phải là con của nhà họ Trình và nhà họ Quý, con nói xem có đúng không? Nếu chúng ta lấy lý do Lý Trình Trình trông giống chúng ta và nhận con bé thì rất không thuyết phục. Mẹ nói con có hiểu ý của mẹ không? Nếu để cho Lý An An biết Lý Trình Trình mới là con gái của hai đứa, hai đứa có thể đảm bảo Lý An An sẽ không làm gì không?"
"Còn có Hà Uyển Xuân và Lâm Lệ Liên. Dù cả hai bà ta đều đã già nhưng đã ghét thì cả đời nhìn không vừa mắt, mà có khi kiếp sau họ vẫn sẽ không thích mẹ. Để bảo vệ Trình Trình, bây giờ không thể nhận nhau, ít nhất phải xem Hà Uyển Xuân và Lâm Lệ Liên có đang tính kế gì sau lưng chúng ta nữa không. Không phải Lý An An, cô ta muốn thay thế Trình Trình sao? Nếu cô ta muốn thay thế con bé, vậy thì càng tốt, thế thân rồi, muốn hào quang thì phải gánh vác trách nhiệm chứ?”