Lý Minh Sơn không phải người nhà của cô, cô sẽ không giúp Lý Minh Sơn che đậy cái gì. Hơn nữa, Lý Minh Sơn đúng là đã từng hủy hoại cả cuộc đời của Trình Tuyết Dương, Trình Tuyết Dương trở về báo thù cũng là lẽ đương nhiên.
“Lý Minh Sơn từng mang một bé gái về nhà, cô biết không?” Nhìn khuôn mặt rất giống mình của Lý Trình Trình, Trình Tuyết Dương cảm thấy đứa cháu gái mà Lý Minh Sơn mang về nhất định chính là cô Lý Trình Trình này.
Lý Trình Trình chính là cháu gái nhỏ của họ.
Nếu không thì làm sao trên đời này lại có người giống bà ấy đến vậy? Ngay cả cô con gái thứ hai Quý Mộ Tuyết cũng không giống bà, cũng chưa có một đứa con cháu nào khác của bà trông giống bà.
Sau đó Lý Trình Trình gật đầu: “Là con, nhưng Lý Minh Sơn nói con là con gái ngoài giá thú mà ông ta có với một người phụ nữ khác ở bên ngoài. Khi người phụ nữ đó qua đời, ông ta đã đưa con về nhà và giao con cho con trai và con dâu của ông ấy, là cha mẹ nuôi của con."
Nghe vậy, Trình Tuyết Dương kích động không kìm được, chính là cô.
Bà ấy đưa tay nắm lấy cánh tay của Lý Trình Trình, nước mắt chảy dài trên mặt: "Đứa nhỏ này, con không phải con gái ngoài giá thú của tên cặn bã đó. Con là cháu gái của bà, Trình Tuyết Dương, cháu gái của nhà họ Trình và nhà họ Quý."
"Cái này..." Lý Trình Trình có chút mơ hồ, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao đến lúc này mà cô vẫn còn có quan hệ với Trình Tuyết Dương?
Sau khi Trình Tuyết Dương giải thích, Lý Trình Trình mới nhận ra cô đã bị thay thế bởi người do Hà Uyển Xuân sắp đặt. Một màn kịch thiên kim thật giả, cô cháu gái thật được Hà Uyển Xuân giao cho Lý Minh Sơn và đưa về quê nuôi dưỡng nhưng thực ra là để giám sát. Trong khi thiên kim tiểu thư giả kia được sống một cuộc sống cẩm y ngọc thực* trong nhà họ Trình và nhà họ Quý.
*Quần áo đẹp, đồ ăn ngon
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-261-thien-kim-tieu-thu-that-hay-gia-1.html.]
Chuyện này cũng quá m.á.u chó rồi!
Trình Tuyết Dương nắm lấy cánh tay Lý Trình Trình, nước mắt rơi như mưa: “Con ơi, kẻ địch còn chưa bị tiêu diệt nên tạm thời bà không thể nhận con, nhưng giờ bà đã biết con chính là cháu gái của bà nên chắc chắn sẽ không bạc đãi với con."
Lý Trình Trình lắc đầu: "Những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là bà nội khỏe mạnh."
Trình Tuyết Dương ở đây, thế thì các trưởng bối của Trình gia cũng ở đây. Như vậy, cô không cần phải cảm thấy áy náy, nếu không cô sẽ luôn cảm thấy lý do mà mọi người biến mất đều là do sự xuất hiện của cô.
Bạch Đại Sơn đang lái xe ba bánh chở rau củ và hai đứa nhỏ, anh không nghe thấy tiếng xe đạp phía sau, quay đầu nhìn lại thì thấy Lý Trình Trình đang đứng cạnh một chiếc ô tô, bên cạnh còn có hai người khác.
Bạch Đại Sơn tưởng hai tên buôn người định kéo Lý Trình Trình lên xe chở đi nên vội vàng quay xe ba bánh chạy lại đây. Bên này xe vừa dừng lại, Lý Hiểu Quân đã nhảy xuống xe ba bánh, chạy về phía Trình Tuyết Dương, rồi ôm lấy Trình Tuyết Dương bật khóc.
“Bà nội…”
Lý Trình Trình đờ người. Nếu cậu bé cô cứu là cháu trai của Trình Tuyết Dương thì cậu ấy không phải là em trai hay em họ của cô sao?
Thế mà cô ấy tình cờ cứu được người nhà của chính mình?
"Bằng Bằng, tại sao con lại ở đây? Con có biết mọi người trong nhà đang khổ sở như thế nào để tìm con không?” Trình Tuyết Dương ôm mặt Quý Bằng và cứ như vậy nhìn cậu, không cần nói cũng biết trong lòng đang kích động như thế nào.
Không những tìm thấy cháu gái thật của mình mà còn tìm thấy cháu trai út của mình, không ngờ tới cháu trai út và cháu gái đã sớm gặp được nhau.
Quý Bằng đã khóc đủ rồi, nức nở nói: "Là Quý Tình đưa con ra ngoài. Sau đó cô ta đặt con xuống, để con một mình. Không hiểu tại sao con lại ngất đi. Khi con mở mắt ra lần nữa, con không biết mình đang ở đâu. Bọn họ đánh con, mắng con, còn không cho con ăn gì. Sau khi tìm đủ mọi cách để trốn thoát, con gặp được chị Trình Trình, người đã chăm sóc con cho đến tận bây giờ. "