Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Trình Trình khoác hai tay lên vai Bạch Đại Sơn rồi gật đầu: "Dĩ nhiên rồi, sau này nếu có chỗ nào không hiểu thì chồng cứ hỏi em nhé, em sẽ không keo kiệt kiến thức với anh đâu."
Bạch Đại Sơn nghe thế thì vui mãi không thôi: "Còn bây giờ thì anh có rất nhiều vấn đề muốn xin vợ chỉ giáo đấy."
Sáng hôm sau tỉnh dậy, eo và chân Lý Trình Trình đau nhức vô cùng, trong lòng thầm oán giận Bạch Đại Sơn từ đầu đến chân một lượt. Chỉ giáo cái gì vậy hả, rõ là dày vò mình mà.
Lý An An không biết sao tự dưng ông nội Lý Minh Sơn lại muốn gặp mình. Sáng nay cảnh sát đến trường Trung học gọi cô ta ra ngoài khiến cô ta sợ c.h.ế.t khiếp.
Dĩ nhiên phần nhiều là do cô ta rất ghét ông nội của mình.
Không đầy ba tháng nữa là đến kỳ thi vào Đại học rồi mà ông nội lại gây ra chuyện như vậy khiến danh tiếng của cô ta bị ảnh hưởng rất nhiều, bạn bè ở trường cũng chỉ trỏ sau lưng cô ta.
"Ông nội, ông muốn gặp cháu có chuyện gì à?" Lý An An ngồi đối diện Lý Minh Sơn rồi hỏi bằng giọng khó hiểu.
Con ngươi vẩn đục của Lý Minh Sơn khiến Lý An An căng thẳng tột cùng. Lý An An là cháu gái nhà họ Lý nên dĩ nhiên cô ta biết người đáng sợ nhất của nhà họ Lý chính là Lý Minh Sơn. Bình thường cô ta sẽ hạn chế tiếp xúc với ông nội mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-258-the-ma-co-lai-la-co-chu-lon-nha-ho-trinh-2.html.]
Lý Minh Sơn nói nhỏ: "An An, thực ra cháu không phải là con gái ruột của ba mẹ cháu, cũng không phải cháu gái ruột của ông mà được ông bế về nhà nuôi. Thực ra cháu là con gái lớn của nhà họ Trình ở thành phố Thượng Hòa. Không phải năm nay cháu hai mươi mốt tuổi mà mới chỉ mười chín tuổi thôi. Năm đó lúc mang cháu về, ông cố tình thêm lên cho cháu hai tuổi. Hiện tại nhà họ Trình ở khu Lăng Đức, huyện An Thành, thành phố Thượng Hoà. À không, hiện giờ họ ở khu Vĩnh An. Cháu nhớ lấy để đến nhà họ Trình tìm lại ba mẹ ruột của cháu. Nhớ sau này phải giúp đỡ anh em nhà họ Lý nhé..."
Qua năm mới thì Lý Minh Sơn cũng đã bảy mươi ba tuổi rồi, dù cơ thể còn khoẻ mạnh thì cũng không biết có thể sống thêm được bao nhiêu năm nữa. Con bé Lý Trình Trình đó đã từ mặt nhà họ Lý, mà nó cũng không phải người biết trả ơn nên nếu để nó nhận lại nhà họ Trình thì nó sẽ không đưa tay giúp đỡ nhà họ Lý đâu. Thế nên mình tuyệt đối không thể để con bé đó nhận lại nhà họ Trình được.
Người thích hợp nhất lúc này chính là Lý An An, dù tuổi tác không giống nhưng có thể khai man tuổi mà, có thể nói là vì sợ kẻ khác điều tra ra được nên năm xưa mình đã cố tình khai khống lên hai tuổi.
Để Lý An An giả mạo Lý Trình Trình quay trở lại nhà họ Trình, chắc chắn Lý An An sẽ không bỏ mặc ba mẹ mình. Chỉ cần cô ta còn giúp đỡ ba mẹ mình thì dĩ nhiên cũng sẽ trợ giúp cho nhà họ Lý.
"Tín vật của nhà họ Trình ông đang cất ở ngăn bí mật dưới gầm giường. Cháu về đi, về rồi thì nhanh chóng lấy nó ra rồi mau mau đến nhà họ Trình để tìm lại bố mẹ nhé." Lý Minh Sơn nhỏ giọng nói.
Lý An An bàng hoàng bước ra khỏi Cục Cảnh sát. Cô ta thực sự không thể tin nổi chuyện mình không phải con cháu nhà họ Lý mà lại là con gái lớn nhà họ Trình. Sự ngạc nhiên xen lẫn vui mừng đầy to lớn này khiến cô ta vô cùng bàng hoàng.
Nhà họ Trình đó nha, gia tộc đó giàu có đến mức nào hả?
Dù nhà họ Trình chỉ cho mình chút tiền bạc thì cũng đủ để mình biến thành cô gái mà mọi người đều ngưỡng mộ đó.
Nhưng đó là nhà họ Trình cơ mà, sao có thể chỉ cấp cho mình một chút tiền bạc cơ chứ? Nếu bây giờ mình quay về thì chắc chắn nhà họ Trình sẽ mang đến cho bố mẹ hiện tại của mình vô số tài sản đúng không?
Nội tâm Lý An An kích động như bị lửa thiêu đốt. Không thể chịu thêm được nữa, Lý An An không thèm quay trở về trường mà vội vàng chạy về nhà. Quay về nhà họ Trình rồi thì việc gì mình phải học nữa, cứ để người nhà họ Trình sắp xếp cho mình một công việc không phải làm gì mà vẫn được nhận lương là được rồi. Cuộc sống như vậy đã tốt hơn người khác rất nhiều lần, còn cần phải học hành vất vả làm gì?