Cô nhất định không thể để cho mọi người biết cô vì nhìn trúng gia sản của lão Bạch nên mới trở về chia rẽ lão Bạch và Lý Trình Trình, bằng không, sau này làm sao cô có thể quay về nhà mẹ đẻ được nữa.
“Mẹ kiếp!” Lưu Đại Tráng buột miệng thốt ra một tiếng, chỉ vào Liễu Lệ Hoa lớn tiếng chửi rủa: “Liễu Lệ Hoa, rõ ràng là cô muốn có ngôi nhà của Bạch Đại Sơn, còn nói khi sắp xếp ổn thôi, cô sẽ đưa chúng tôi tới sống trong ngôi nhà này, để lại chiếc xe đạp và xe ba bánh cho tôi. Nhưng bây giờ nhìn xem, hẳn là vì cô thấy Bạch Đại Sơn có tiền nên muốn nhanh chóng gả cho hắn phải không?”
“Cô cũng không nhìn lại chính bản thân mình xem, không chỉ xấu mà còn đã sinh ba đứa, đến tôi còn cảm thấy nhàm chán, cô thấy mình sẽ gả được cho Bạch Đại Sơn chắc? Cô cho rằng Bạch Đại Sơn là tên ngốc à? Còn nuôi con hộ người khác?”
Nhìn Liễu Lệ Hoa cùng Lưu Đại Tráng như chó cắn chó, nói hết chân tướng ra, Lý Trình Trình mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu không phải hai người họ tự mình nói ra thì khó mà tra được, dù sao thời đại này có xét nghiệm ADN.
Mặc dù thời điểm này ở nước ngoài có xét nghiệm ADN nhưng họ cũng không có cách nào ra nước ngoài để làm xét nghiệm ấy.
Sự thật được phơi bày, mọi người đều biết rằng Liễu Lệ Hoa vì tiền tài của lão Bạch nên muốn dùng con của mình để gài bẫy, chia rẽ lão Bạch và Lý Trình Trình. Tuy nhiên, lão Bạch cũng dùng những hành động thiết thực để mọi người biết tình cảm của anh dành cho Lý Trình Trình.
Vợ chồng ly hôn, tất cả đều để lại cho người vợ, đây chẳng phải là một tình cảm sâu sắc sao?
Sự thật sáng tỏ, Bạch Đại Sơn được chứng minh vô tội, Liễu Lệ Hoa và Lưu Đại Tráng vì hãm hại vợ chồng người khác nên phải bị xử lý theo pháp luật, cả hai đều bị cảnh sát đưa đi.
Nhìn thấy con gái mình bị bắt đi, Trương Quế Phương thiếu chút nữa thì ngất xỉu, bà có biết đây là âm mưu do Liễu Lệ Hoa và Lưu Đại Tráng bày ra đâu, bà còn vui mừng tưởng rằng Lưu Tử Vinh thực sự là con trai của lão Bạch, tưởng rằng mình có thể đi theo Bạch Đại Sơn tận hưởng cuộc sống tốt lành rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-245-khai-truong-cua-hang-thuc-pham-tuoi-song-1.html.]
Lưu Tử Vinh tức giận nhìn Lý Trình Trình, tất cả đều do người phụ nữ này chiếm mất vị trí của mẹ cậu, bằng không cậu ta có thể cùng mẹ sống trong ngôi nhà này, sau này có tiền đi học.
Lưu Tử Vinh tức giận lao về phía Lý Trình Trình, muốn đánh ngã cô nhưng Bạch Đại Sơn duỗi đôi chân dài của mình đá và cậu bé ra khỏi sân, sau đó nói với dân làng bên ngoài: “Nếu mọi người còn muốn chúng tôi thu mua đồ trong tay thì phiền mọi người đem đứa nhỏ này tới Cục Công An đi. Nó mới mười tuổi mà hung ác như vậy, nếu không sớm đưa nó đến trường mầm non để giáo dục, chẳng lẽ đợi đến lúc nó lớn lên phóng hỏa, g.i.ế.c người sao?”
Cuối cùng, Lưu Tử Vinh bị dân làng mang đi. Cậu bé oán giận nhìn Bạch Đại Sơn, tất cả cũng chỉ vì người đàn ông này không chấp nhận mẹ cậu, nếu không cậu đã có thể sống một cuộc sống tốt đẹp với mẹ mình.
"Vợ ơi, em vừa nói chuyện ly hôn, hình như em rất có kinh nghiệm, em không muốn ly hôn với anh thật phải không?" Sau khi Liễu Lệ Hoa và Lưu Đại Tráng gây chuyện, Bạch Đại Sơn không có ý định thu mua đồ nữa, anh đóng cửa lại và yêu cầu mọi người buổi tối hãy quay lại.
Chỉ còn vài giờ nữa thôi, mọi người sẽ có thể chuẩn bị được nhiều thứ hơn nữa.
“Không!” Lý Trình Trình lắc đầu phủ nhận.
Vừa mới kết hôn, ai lại nghĩ tới chuyện ly hôn chứ? Còn không phải vì càng đi càng không thể tiến thêm được nữa, hoặc vì người đàn ông quá quá đáng, không thể chịu đựng được nữa mới ly hôn sao?
Tất nhiên, không thể loại trừ loại người đến vì tiền, lừa được tiền thì ly hôn rồi bỏ chạy lấy người.
Mà cô thì không thiếu tiền nên đương nhiên sẽ không lừa tiền của Bạch Đại Sơn, hơn nữa, nếu cô tìm người khác, liệu người ấy có thể cao lớn, chân dài và khỏe mạnh như Bạch Đại Sơn không?
Có thể đối xử tốt với cô như Bạch lão đại không?