Không phải Liễu Lệ Hoa thấy điều kiện của Bạch Đại Sơn rất tốt nên mới quay lại đây làm ầm ĩ sao?
Được! Nếu đã vậy thì để cô ta cái gì cũng không lấy được!
Kết hôn được hơn nửa năm, Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình đã sớm hiểu ý nhau, thế nên anh cũng không nói gì thêm: "Được, vậy chúng ta ly hôn đi. Anh thực sự xin lỗi em. Anh không muốn gì cả, tất cả mọi thứ trong nhà đều để lại để bồi thường tổn thất tinh thần cho em, anh sẽ quay về nhà lão Nhị."
Sau đó Bạch Đại Sơn quay người về hướng về phía thôn dân rồi nói: "Phiền mọi người gọi trưởng thôn đến đây giúp tôi, tôi muốn ly hôn với Lý Trình Trình, tất cả tài sản trong nhà đều để lại cho cô ấy, tôi không mang gì theo cả."
Liễu Lệ Hoa và Lưu Đại Tráng nghe vậy thì liếc mắt nhìn nhau, hai người họ đều cảm thấy vô cùng khó tin, sao mọi chuyện lại diễn biến theo chiều hướng như vậy? Tại sao anh không đuổi thẳng Lý Trình Trình ra khỏi nhà, sau đó đón Liễu Lệ Hoa và Lưu Tử Vinh về?
"Lý Trình Trình hiện đang làm ở quán ăn, dù chúng tôi đã ly hôn nhưng cô ấy vẫn là thôn dân của thôn An Cư, vẫn sinh sống ở chỗ này. Sau này mọi người vẫn cứ tiếp tục giao đồ ăn cho cô ấy nhé."
Đúng lúc đó, Lăng Nhược Tuyết, kế toán Lăng và trưởng thôn đã đến nơi, vừa đến họ đã hay tin lão Bạch và Lý Trình Trình muốn ly hôn với nhau, trưởng thôn hỏi lại lần nữa: "Bạch Đại Sơn, Lý Trình Trình, hai người thực sự muốn ly hôn sao?"
Lý Trình Trình xoa mắt, hai giọt lệ rơi xuống: "Anh ấy đã làm chuyện vô liêm sỉ như vậy với người khác, lại còn có một đứa con riêng lớn ngần này, cháu có thể không ly hôn được sao? Nhưng Bạch Đại Sơn đã đồng ý với cháu rồi, anh ta đi tay không, mọi tài sản trong nhà đều để lại cho cháu."
Lăng Nhược Tuyết đi đến bên cạnh Lý Trình Trình, kéo lấy tay muốn an ủi thì Lý Trình Trình viết hai chữ "cảnh sát" vào lòng bàn tay Lăng Nhược Tuyết, vậy là cô ta hiểu ra sự tình ngay lập tức rồi lại rời khỏi đó một lần nữa.
Lần này cô ta đạp xe đi báo cảnh sát giúp Lý Trình Trình.
Mình đã nói rồi mà, lão Bạch vốn không phải người như thế, sao anh có thể làm ra loại chuyện như vậy được cơ chứ!
Phía bên kia, trưởng thôn vừa viết cho Lý Trình Trình và lão Bạch một tờ đơn thỏa thuận ly hôn, còn chưa kịp để hai người đóng dấu vân tay lên thì các đồng chí bên Cục Cảnh sát đã đến. Lý Trình Trình thấy vậy thì lập tức chạy lại rồi khóc lóc: "Các đồng chí cảnh sát, các anh phải làm chủ cho tôi! Chồng tôi là Bạch Đại Sơn và cô gái tên Liễu Lệ Hoa kia có vấn đề trầm trọng về phẩm chất, các anh phải trừng trị họ thật nghiêm khắc nhé! Hai người họ là những con sâu mọt đã phá hoại sự đoàn kết giữa các thôn dân, nếu không nghiêm trị họ thì trật tự xã hội sẽ bị họ phá huỷ hết!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-244-ly-hon-2.html.]
"Ai là Bạch Đại Sơn?", đồng chí cảnh sát hỏi.
Bạch Đại Sơn đứng dậy mà sắc mặt không hề thay đổi.
"Ai là Liễu Lệ Hoa?", đồng chí cảnh sát lại hỏi thêm lần nữa.
Liễu Lệ Hoa nghe vậy thì run rẩy đứng dậy, sao lại làm kinh động đến cảnh sát vậy hả? Có phải mình và lão Bạch sẽ thực sự bị nghiêm trị hay không?
"Giữa hai người thực sự có vấn đề nghiêm trọng nào đó đúng không?", đồng chí cảnh sát nghiêm giọng hỏi.
Lý Trình Trình chỉ vào Lưu Tử Vinh: "Đúng vậy, trước khi Liễu Lệ Hoa kết hôn, cô ta và chồng tôi đã... có với nhau một đứa con. Sau đó cô ta dẫn theo con trai kết hôn với người chồng hiện tại. Hai người họ đã tổn thương tôi rất nhiều, đồng thời cũng xúc phạm đến chồng hiện tại của cô ta. Mong các đồng chí cảnh sát nghiêm trị hai người họ, làm chủ cho những người bị hại là chúng tôi."
"Nếu chứng cứ đã xác thực như vậy thì dẫn Bạch Đại Sơn, Liễu Lệ Hoa và cả đứa con chung của họ về đồn xử lý nghiêm minh.", đồng chí cảnh sát nói với mấy đồng chí phía sau.
Trương Quế Phương thấy con gái ruột và cháu ngoại lớn của mình đều bị dẫn đi thì hỏi bằng giọng lo lắng: "Đồng chí cảnh sát, họ sẽ bị kết án bao lâu vậy?"
"Hai mươi năm.", đồng chí cảnh sát đáp lời.
Trương Quế Phương nghe vậy thì sợ đến nỗi ngã ngồi trên mặt đất. Nếu Liễu Lệ Hoa bị tống vào nhà giam hai mươi năm thì chắc chắn Lưu Đại Tráng sẽ dẫn một ả đàn bà khác về nhà, chắc chắn anh ta sẽ không chờ Liễu Lệ Hoa lâu đến vậy đâu.
Mẹ kế bước vào nhà thì cuộc đời ba đứa nhỏ coi như thảm rồi, nhất là Lưu Tử Vinh, thằng bé không phải con ruột của Lưu Đại Tráng, Lưu Đại Tráng sẽ đối xử với thằng bé không ra gì mất.
"Đồng chí cảnh sát, tôi chưa hề làm ra loại chuyện mất đạo đức nào cả. Đứa bé này là con của tôi và người chồng hiện tại." Vừa nghe đến chuyện bản thân bị cầm tù hai mươi năm, Liễu Lệ Hoa bị dọa sợ đến choáng váng rồi. Cô ta không muốn ở trong tù hai mươi năm đâu!
"Chính Lưu Đại Tráng xúi tôi nói như vậy, anh ta thấy Lý Trình Trình vừa mắt, vì muốn kết hôn với Lý Trình Trình nên anh ta ép tôi chia rẽ tình cảm của Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình, ép tôi hãm hại anh ta..."