Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Lệ Hoa vừa nói xong, cả đám người đã thấy choáng váng, chuyện này quá kích thích rồi, năm đó lão Bạch đã giữ Liễu Lệ Hoa lại, hơn nữa còn khiến cô ta mang thai đứa con của mình sao?
Không biết hiện giờ khi đã kết hôn rồi mà lại hay tin bản thân có một đứa con đã lớn như vậy, liệu Bạch Đại Sơn có nhận lại con rồi đem về nhà nuôi nấng hay không?
Trương Quế Phương nghe đến đó, hay tin Lưu Tử Vinh là con ruột của lão Bạch thì trong lòng phấn chấn vô cùng. Bà ta vội vàng dìu Liễu Lệ Hoa đi về phía nhà lão Bạch, Lưu Đại Tráng cũng nháy mắt ra hiệu cho ba đứa nhỏ rồi đi theo bà ta.
Sau khi đến cổng nhà lão Bạch, Lưu Đại Tráng hô lên: "Mọi người xin nhường đường, xin nhường đường một chút, chúng tôi có chuyện quan trọng cần phải xử lý. Năm xưa trước khi gả cho tôi, vợ tôi là Liễu Lệ Hoa có lên núi tìm thuốc thì bị lão Bạch bắt về rồi làm cho có thai. Thế nên hôm nay chúng tôi qua đây để làm cho rõ chuyện này, mong mọi người nhường đường một chút, để chúng tôi có thể giải quyết ổn thoả mọi chuyện.”
Nghe có chuyện lớn để hóng nên tất cả mọi người đều vội vàng tránh ra, ngay cả tiền cũng không vội kiếm nữa.
Bạch Đại Sơn quay đầu nhìn về phía Lý Trình Trình rồi lắc đầu với cô, hy vọng cô không bị người ngoài làm ảnh hưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-243-ly-hon-1.html.]
Đây rõ ràng là chiêu trò của gia đình Trương Quế Phương mà.
Lưu Đại Tráng túm lấy cổ áo Lưu Tử Vinh rồi dẫn cậu bé đi qua: "Lão Bạch, mày cắm cho ông đây cái sừng nhiều năm như vậy, để ông đây phải nuôi nấng con trai của mày lâu như thế. Hôm nay nếu mày không cho ông đây một lời giải thích thì ông đập nát nhà mày ra. Sao năm đó mày lại dám bắt vợ tao về rồi lăng nhục vợ tao nhiều lần như vậy hả? Tao sẽ cho vợ mày nếm mùi!"
Câu cuối cùng dĩ nhiên là vì Lưu Đại Tráng thấy Lý Trình Trình trẻ tuổi, xinh đẹp nên mới chợt nổi lòng tham mà nói ra. Dù sao thì anh ta cũng sắp lấy vợ mới rồi, không ngại việc Lý Trình Trình là vợ của người khác.
Lăng Nhược Tuyết nghe thế thì đặt cuốn sổ đăng ký trên tay xuống rồi rời đi ngay tức khắc.
"Thật vậy không? Nếu vậy thì phiền các người nói rõ cho tôi là chuyện đó xảy ra vào ngày tháng năm nào, vào lúc mấy giờ?", trên mặt Bạch Đại Sơn là vẻ ung dung, anh chưa từng làm bất cứ chuyện xấu xa nào nên anh không thẹn với lương tâm, anh cũng không sợ bị điều tra, suy xét.
Trong lòng Lý Trình Trình thoáng cảm thấy tức giận, không ngờ lần trước ném phân vào người họ cũng không có tác dụng gì, giờ họ còn dám kéo nhau qua đây. Nhưng lần này chuyện có vẻ phức tạp hơn một chút vì dù sao ở thời đại này cũng không có biện pháp xét nghiệm quan hệ huyết thống, thế nên muốn chứng minh Bạch Đại Sơn trong sạch cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Lý Trình Trình nhìn Bạch Đại Sơn bằng ánh mắt ra hiệu, sau đó cô bày ra vẻ mặt vô cùng thất vọng rồi nói với Bạch Đại Sơn: “Bạch lão đại, tôi thực sự không ngờ anh lại là người như vậy, anh thật làm tôi thất vọng quá. Anh đã phản bội tôi, phản bội gia đình mình, chúng ta ly hôn đi! Nhưng anh phải đền bù tổn thất cho tôi, ngôi nhà này, xe đạp, xe ba bánh, tất cả mọi thứ trong nhà đều phải để lại cho tôi. Anh chỉ được ra đi trắng tay, ngay cả quần áo cũ cũng không được phép mang theo!"