Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 178: Em Không Phải Là Người 1

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:36:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô vừa mới lấy con gà rừng ra khỏi lồng, lúc ngẩng đầu lên thì bỗng thấy Bạch Đại Sơn với vẻ mặt kinh ngạc. Cô lập tức ngẩn người tại chỗ, tay buông lỏng, con gà rừng liền thoát khỏi tay cô, rơi xuống đất, sau đó vỗ cánh bay đi.

Bạch Đại Sơn vô cùng kinh ngạc, Lý Trình Trình vừa mới cất cái lồng đi đâu vậy? Còn con gà rừng này cũng từ đâu chui ra?

"Vợ, em không phải là người à?" Bạch Đại Sơn tiến lên, vừa sợ hãi vừa lo lắng nắm lấy cánh tay Lý Trình Trình. Lý Trình Trình giãy dụa một hồi, không thoát ra được, bèn nói: "Đúng vậy, em không phải là người. Em là yêu tinh trên núi biến thành trẻ con, sau đó được nhà họ Lý nhặt về nuôi lớn, anh có chê bai không?"

"Em là vợ anh. Dù em là rắn tinh, tre tinh hay thỏ tinh, thậm chí em là lợn rừng tinh, anh cũng sẽ không chê bai." Có một người vợ tốt như vậy là phúc của anh, chê bai? Anh chê bai gì chứ?

Lý Trình Trình phì cười một tiếng, hỏi: "Anh đang nghĩ bậy bạ gì vậy? Em lừa anh thôi. Em không phải là yêu tinh gì cả, em là con người, giống như anh, là một người bình thường."

Giá như cô là yêu tinh thì tốt rồi, như vậy cô sẽ có phép thuật, không phải sao?

"Vậy lúc nãy sao đồ đạc tự nhiên không thấy nữa?" Bạch Đại Sơn lo lắng hỏi.

"Là do trước đây em rơi vào một hang động..."

"Vợ, em rơi xuống hang động lúc nào vậy? Sao anh không biết?" Bạch Đại Sơn rất lo lắng. Họ ngày ngày bên nhau, vậy mà anh lại không biết cô từng rơi xuống hang động, đây quả thực là anh làm chồng thất trách.

"Không phải, là lúc trước khi em bị sốt cao..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-178-em-khong-phai-la-nguoi-1.html.]

"Vợ ơi, em bị sốt cao khi nào vậy? Là lúc anh đi làm thì em bị sốt cao à?" Bạch Đại Sơn lúc này càng thêm lo lắng, trong lòng cũng tự nghi ngờ bản thân, liệu vợ có còn nhớ nhung Cố Trạch kia hay không? Bằng không sao lại không nói gì với anh?

Lý Trình Trình bỗng nhiên nhớ ra, những gì cô nói đều là chuyện trong đoạn ký ức đầu tiên. Ký ức của Bạch Đại Sơn đã sớm bị thay thế, làm sao biết được những chuyện đó? Cô vội vàng nói: "Chính là lần gặp Cố Trạch trên núi, sau đó trên người em xuất hiện một hình bông tuyết một cách kỳ lạ. Lúc sau bên trong lại có thêm một hang động, em cũng không biết hang động đó có thể dùng được hay không, mới vừa thử lần đầu tiên, không ngờ lại thực sự có thể cất giữ đồ vật bên trong."

Lý Trình Trình nói xong, còn ngẩng cằm lên, chỉ vào hình bông tuyết dưới cổ: "Chính là cái này."

Bạch Đại Sơn đã sớm phát hiện ra Lý Trình Trình có hình này trên người, nhưng anh luôn cho rằng đây chỉ là hình vẽ bình thường, không nghĩ nhiều, không ngờ bên trong hình vẽ này lại ẩn chứa bí mật như vậy!

Anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve hình bông tuyết, lo lắng hỏi: "Sẽ không có chuyện gì chứ?"

"Không đâu, em không cảm thấy gì cả." Lý Trình Trình gật đầu.

"Vậy em sẽ rời xa anh sao?" Vợ có thứ này, chứng tỏ cô khác với anh, không biết...

"Sẽ không, anh đừng lo lắng. Trừ khi cái c.h.ế.t mang em đi khỏi bên cạnh anh, bằng không em sẽ không rời xa anh." Nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cô hẳn là sẽ không rời khỏi đây chứ?

Rốt cuộc đời khi trước thế giới sụp đổ tái tổ hợp, rất nhiều người biến mất hoặc chuyển đổi thân phận mới nhưng cô không hề bị ảnh hưởng gì, cho nên hẳn là chỉ cần cô còn sống thì sẽ không rời xa anh.

Còn về sau khi c.h.ế.t sẽ đi đến thế giới nào, thời không nào thì cô không biết.

Bạch Đại Sơn bế Lý Trình Trình lên, dùng hai cánh tay đỡ lấy chân cô, sau đó vội vàng hôn lên. Cả người anh đều hơi run rẩy, anh rất sợ một ngày nào đó cô đột nhiên biến mất, đến lúc đó anh phải đi đâu tìm cô?

Có phải anh sẽ không thể tìm được cô đúng không?

Loading...