Xuyên Về Cổ Đại: Mang Theo Hệ Thống Làm Giàu - Chương 12: Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:22:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không giống mấy Tảo Nhi các nàng, nhân khẩu đơn giản, mấy hộ đều già trẻ em ăn uống.
"Nếu thì cõng cái gùi , dùng tới cũng , chỉ sợ dùng ." Tảo Nhi đề nghị.
Mấy hộ dân đều cầm sọt nhà đeo ở lưng, chỉ nương Xuyên T.ử là sọt, đành tay mà .
"Không quan trọng, nếu thể cầu đồ, đại tẩu cứ bỏ sọt của , hoặc là Đại Nữu nhà cũng thể cầm giúp tẩu." Hà Hoa .
Thương lượng xong xuôi, một đám mang theo tiền, trùng trùng điệp điệp khỏi sơn động, về phía chỗ Phương Tiên Nhi.
Sắc trời tối, Thịnh Quân vốn dĩ sắp nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên thấy động tĩnh, lúc mới thấy một đám cổ đại đang về phía , dáng vẻ khí thế dào dạt.
Người nhiều hơn nàng vẫn còn chút sợ hãi, dù ai cũng dám cam đoan bên trong , nhưng thấy Tảo Nhi cũng ở trong đội ngũ, Thịnh Quân cảm thấy an tâm hơn một chút, hai giao tiếp mấy , nàng cảm thấy nhân phẩm của đối phương vẫn đáng tin cậy.
Các cổ nhân dựa theo lệ cũ, tới đầu tiên là thành kính quỳ lạy dập đầu.
Tiếp theo, Tảo Nhi mở miệng: "Phương Tiên Nhi, quấy rầy , gần đây chúng đều lắm, thiếu ăn thiếu uống, lẽ là thường xuyên tới đây cúng bái ngài, còn cầu ngài gánh vác nhiều một chút."
Thịnh Quân hiểu, ý của nàng là thường xuyên tới đây bỏ tiền mua đồ.
"Xin bỏ tiền !" Mua đồ , nàng giơ cao mì ăn liền hoan nghênh!
Tảo Nhi : "Phương Tiên Nhi đây là đồng ý."
Nhân tài!
Thịnh Quân khiếp sợ Tảo Nhi, nghĩ đối phương nàng đồng ý từ bốn chữ lạnh như băng .
"Trước các ngươi từng nhét tiền cho Phương Tiên Nhi, thể ném một ít tiền thử xem." Tảo Nhi đầu với đám nương Xuyên Tử.
Nói như cũng là vì xua tan lo lắng của , dù thì Tảo Nhi cũng thể cam đoan, Phương Tiên Nhi nhiều đều nguyện ý cho các nàng đồ ăn đồ uống. Lỡ như cầu Phương Tiên Nhi vô dụng, cũng sẽ đường sống khác.
"Vậy thử , nên thế nào đây?"
Nương Xuyên T.ử từ đất bò dậy, về phía một bước, khẩn trương xoa xoa góc áo. Trước đó nàng chỉ về Phương Tiên Nhi, trong lòng chút rụt rè, cũng dám về phía . Bây giờ cũng là kiếm miếng ăn cho Xuyên T.ử nên mới to gan tới đây.
"Thẩm, tới mặt, ném tiền trong hộc bỏ tiền , tiên ném một văn thử." Tảo Nhi dạy nàng .
Nương Xuyên T.ử khẩn trương đến mặt Thịnh Quân, móc một văn tiền nhét hộc bỏ tiền. Nhét xong, nút máy bán hàng liền sáng lên ánh sáng, nàng giật , theo bản năng lui về hai bước.
Tảo Nhi tới đỡ lấy nàng , giải thích: "Đây là pháp thuật của Phương Tiên Nhi, thẩm dùng ngón tay đụng một cái, để nó thẩm tâm tư , nó mới thể sẽ cho thẩm đồ vật."
Cách mới mẻ, ngờ tiểu cổ nhân còn nhằm trình tự lựa chọn sản phẩm, trong đầu bổ sung một lời giải thích hợp lý, Thịnh Quân xong khóe miệng giật giật.
nương Xuyên T.ử tin là thật, trong lòng mặc niệm trong bụng ý , đó mới ấn nút mì thịt bò cay.
Thịnh Quân nhanh chóng phản ứng , ném một gói mì hộc lấy hàng, đèn nút ấn tắt.
"Thẩm, Phương Tiên Nhi đây là cho thẩm đây, ở phía lấy là !" Tảo Nhi vui mừng .
"Cái , cái cho ?"
Nương Xuyên T.ử dám tin xổm xuống, đưa tay hộc lấy hàng, quả nhiên lấy một cái bọc giấy, mở một góc , chính là bánh mì mà Tảo Nhi cầm lúc !
Cái cũng quá nhanh, hơn nữa thật sự khó dễ khác, Phương Tiên Nhi quả nhiên thoải mái như Tảo Nhi . Có độ lượng như , về nó nhất định thể tích đại công đức, biến thành Đại Phương Kim Tiên Nhi!
"Hiện tại lương thực quý giá như , Phương Tiên Nhi thật sự cho chúng đại ân, đem bộ tiền cúng lên!" Nương Xuyên T.ử dậy, nhét bộ sáu văn tiền còn trong tay chỗ bỏ tiền.
Phương Tiên Nhi phụ sự mong đợi của , nữa sáng lên pháp quang.
Lần nương Xuyên T.ử kinh nghiệm, vội vàng chọc ngón tay lên một chùm ánh sáng, chọn chính là món bò hầm nước béo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-mang-theo-he-thong-lam-giau/chuong-12-chuong-12.html.]
Bánh mì nhanh chóng rơi xuống, nhưng ánh sáng vẫn tắt, nương Xuyên T.ử cũng cảm nhận tâm trạng mơ hồ của Tảo Nhi đó, ngừng chọc tới chọc lui quả cầu ánh sáng .
Nàng còn giống Tảo Nhi, chỉ chằm chằm một chỗ, cứ thế nhấn một tất cả mì vị, nước điện giải cũng buông tha.
Thấy nhiều , Thịnh Quân đưa thêm mì cho nương Xuyên T.ử nữa, chỉ thêm một chai nước điện giải.
Đồ vật liên tục ngừng rơi xuống, nương Xuyên T.ử tiếng "cạch cạch" , cảm thấy tựa như nhạc tiên.
Lại mò hộc lấy hàng một cái, đống bánh mì chất đầy, còn ống trúc, nương Xuyên T.ử cầm ngoài, chất một đống nhỏ mặt đất.
Hà Hoa ở phía thấy, vội vàng đẩy khuê nữ bên cạnh : "Đại Nữu, nhanh hỗ trợ đại bá nương của con !"
Năm nay Đại Nữu chín tuổi, nhưng cũng tác dụng, đáp một tiếng liền chạy hỗ trợ. Đồ vật tính là quá nhiều, tổng cộng sáu bao mì và hai ống trúc, hai cầm vấn đề, vì thế để trong sọt của Hà Hoa.
Bên nương Xuyên T.ử xem như cúng xong, những còn kịp chờ đợi về phía , đều cúng tiền cho Phương Tiên Nhi.
Một đám mang theo vẻ mặt vui mừng, tiếp xúc với thuật pháp thần kỳ của Phương Tiên Nhi, cúng đến mặt mũi đỏ bừng.
Cuối cùng bên Hà Hoa mười bao mì, hai ống nước. Còn một hộ Lý gia cấp nhiều hơn một chút, chừng mười lăm bao mì, ba ống nước. Tảo Nhi thấy , nghĩ thầm trở về với trong động của một chút, ngày mai qua đây một chuyến nữa, hiện tại các nàng tích ít hàng tồn nhất.
"Ăn những thứ , đợi ngày mai mặt trời lên, thể ngoài tìm thức ăn, cũng ứng phó một trận!" Hà Hoa cao hứng .
Hiện tại bên ngoài loạn lạc, tiện ngoài, cũng con đường kiếm tiền, tiền trong tay nhất định chậm rãi cúng lên mới . Chỉ hy vọng tiền hương khói thể để cho Phương Tiên Nhi phát lực, bảo hộ các nàng chống đỡ qua mùa đông là .
Một đám bái lạy Thịnh Quân một vòng, cõng một đống lớn thức ăn trở về. Dáng vẻ hăng hái khi đường, quả thực giống như tướng quân thắng trận.
Tảo Nhi phất tay cáo biệt với , còn quên phương pháp ăn cụ thể, đó liền trong động của .
Nàng phấn khởi cả ngày, lúc chút mệt mỏi, định trở về nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn ngoài bận rộn.
Mấy Hà Hoa cũng trở sơn động nhà , những chờ các nàng trở về trong động lập tức nghênh đón, bao vây các nàng. Cho dù là tiện dậy , cũng quăng ánh mắt tha thiết tới bên .
Sau khi thấy túi giấy trong gùi của đám , bọn nhỏ đều phát tiếng hoan hô, ngay cả Lưu Nhị Sơn cũng nhịn kêu một tiếng !
Có những cái bánh mì cứu mạng, bọn họ thể chịu đựng qua ngày mưa dầm, áp lực tìm thức ăn cũng còn nặng như , còn thể ăn nhiều hơn một chút!
Buổi tối đều uống nước mì, tuy chống đói nhưng cũng nỡ ăn thêm một bữa, đều cất bánh mì , để ngày mai ăn tiếp.
Chỉ nương Xuyên T.ử chuyển bình sứ đến, dự định nấu mì cho Xuyên T.ử bồi bổ thể. Những khác thấy , cũng đều vây hỗ trợ, thuận tiện xem quá trình nàng những món ăn .
Nước nhanh đun xong, nương Xuyên T.ử nhớ cách của Tảo Nhi, tiên đổ ba phần nguyên liệu nhỏ trong túi giấy trong nước, một mùi thơm kỳ lạ nhanh chóng bay từ trong bình, khiến cho tất cả đều nuốt nước miếng.
Đại Nữu khứu giác nhạy bén, ngửi ngửi liền kêu lên: "Đại bá nương, canh khác với canh Đại Ngưu ca bưng tới!"
mèo méo meo
Nương Xuyên T.ử bình, hình như quá giống, nàng nhớ rõ Đại Ngưu bưng cái nồi màu sắc đậm hơn một chút, cái của nàng nhạt nhẽo hơn ít.
Thấy thời gian đến, Xuyên T.ử Nương liền theo như lời Tảo Nhi , ném bánh mì trong nước.
Đang khẩn trương chằm chằm bình, Xuyên T.ử vẫn luôn mê man mặt đất bên cạnh bỗng nhiên tỉnh , mơ mơ màng màng bắt đầu gọi nương.
"Xuyên Tử, nương ở đây!" Nương Xuyên T.ử nhanh chóng qua sờ sờ trán của , cảm thấy sốt, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Ai ngờ một giây , nàng liền Xuyên T.ử mồm miệng rõ ràng mà lẩm bẩm: "Nương, con sắp c.h.ế.t ... Làm , còn thể ngửi mùi canh gà ạ?"
Nương Xuyên T.ử xong tức đến váng đầu, cũng đoái hoài tới tiểu t.ử còn bệnh, dùng sức đ.á.n.h miệng , hướng bên cạnh phi mấy ngụm, hung hăng : "Nói bậy bạ gì đó, con thật đúng là quỷ tới tìm đòi nợ!"