Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:18:05
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nghe cữu cữu giới thiệu, Liễu Thừa Nam bất chợt hỏi một câu: “ Cữu cữu, bây giờ cữu muốn thịt con huơu này sao? ”

‘‘Hươu đã chết, đương nhiên phải thịt rồi” Chương Nhược Cẩn nói. “ A!” Hình như Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc có chút tiếc nuối.

Cách chỗ thôn dân nghỉ ngơi không quá xa có một dòng suối nhỏ, bọn họ đã tới bên dòng suối nhỏ rửa rau dại, g.i.ế.c gà rừng và thỏ rừng bên suối. Chương Nhược Cẩn và Liễu Tiêu Minh cũng mang hươu sang đó.

Chương thị cầm một viên bánh rau đưa cho Liễu Tiêu Vân: “ Tiểu cô, viên bánh rau làm xong rồi, muội nếm thử trước đi!”

Liễu Tiêu Vân nhận lấy ăn một miếng: “ Ừm ừm, tề thái viên ngon thật!”

Đợi Chương Nhược Cẩn và Liễu Tiêu Minh trở về, mang tảng thịt hươu lớn như vậy, các thôn dân nhìn đều thấy thèm. Tuy rằng Chương thị đã hầm xong thịt thỏ rừng, nhưng có thịt hươu tươi mới, mấy người Liễu Tiêu Minh đang chuẩn bị nướng một ít nếm thử. Chương Nhược Cẩn cắt thịt hươu, Liễu Tiêu Vân và tẩu tử bắt đầu xiên thịt, Liễu Tiêu Minh nướng xiên thịt hươu trên đống lửa dựng tên. Nướng xiên thịt hươu xong, mùi thơm của thịt nướng hấp dẫn ánh mắt mọi người. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc muốn chảy cả nước miếng: “ Thơm quá đi!”

Liễu Tiêu Minh rắc muối lên xiên thịt hươu đã nướng xong chia cho người nhà, mỗi người một xiên, ăn tới miệng thơm nức. Trên thực tế, đêm nay vì Hạ thợ săn đưa các thôn dân đi săn, thu hoạch được không ít thú rừng nên gần như nhà nào cũng có thịt để ăn. Nhưng ngửi hương vị thịt hươu nướng cháy thơm kia vẫn khiến người ta cực kỳ thèm thuồng!

Có mấy đứa bé đã thèm tới sắp khóc, muốn ăn thịt hươu nướng. Liễu Bỉnh Đức nhận ra tâm tư của các thôn dân, hắn ta đi tới hỏi: “ Tiêu Minh, thịt hươu nướng à? ” Liễu Tiêu Minh vội vàng đưa cho hắn ta mấy xiên thịt hươu nướng: “ Lý chính đại bá, ngài cũng nếm thử đi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-95.html.]

Liễu Bỉnh Đức nhận thịt hươu nướng: “ Tiêu Minh, có thể để mọi người cũng đổi một ít thịt hươu nếm thử không? ”

‘‘Được! Lý chính đại bá, mỗi nhà có thể đổi một cân thịt hươu nếm thử. Về phần lấy cái gì đổi thì tùy ý mọi người. “ Liễu Tiêu Vân sảng khoái đồng ý. Con hươu này vốn là Liễu Tiêu Vân săn được, nàng lên tiếng, người nhà cũng không có ý kiến. Liễu Tiêu Vân vừa dứt lời, mấy thôn dân đã cầm mấy thức ăn như trứng gà, trứng vịt muối, viên bánh rau để đổi, trẻ con nhà bọn họ đã sớm không đợi kịp rồi.

Liễu Văn Uyển vẫn cầm một đôi giày vải tới: “ Tiêu Vân, cho ngươi, mẹ ta mới làm xong đấy!” Liễu Tiêu Vân cười nhận lấy, cho nàng ấy năm cân thịt hươu: “ Cảm ơn bá mẫu, giày bá mẫu làm mang rất thoải mái!” Liễu Bỉnh Đức nghe xong cười ha ha: “ Vẫn là Vân nha đầu biết nói chuyện!”

Liễu Văn Uyển cầm thịt hươu trở về, lúc đi còn gọi Liễu Bỉnh Đức: “ Cha, về ăn thịt hươu nướng!” Được!” Liễu Bỉnh Đức đáp lời rồi rời khỏi. Hai mươi chín gia đình, Hạ thợ săn không tới đổi thịt hươu, thịt thú rừng nhà hắn ta rất nhiều ăn không hết. Nhà Liễu đồ tể cũng không tới đổi thịt hươu, ba đứa con trai của gã cũng săn được năm, sáu con thú rừng. Nhà Liễu Đại Cường không có thịt thú rừng, cũng không tới đổi thịt hươu.

Liễu Đại Cường không đi săn với Hạ thợ săn, vì vậy không có thịt thú rừng để ăn. Điền thị muốn lấy mấy viên bánh rau đổi một khối thịt hươu, Chu lão bà tử lại nói buổi trưa Điền thị đã đưa cho nhà Liễu Tiêu Minh mấy viên bánh rau, kêu nàng ấy trực tiếp đi lấy thịt hươu về. Điền thị ngại mất mặt không chịu đi, Chu lão bà tử lại hung hăng nhéo vài cái lên cánh tay nàng ấy, trong miệng mắng: “ Đồ phá của!” Thấy Điền thị cố ý không đi, Chu lão bà tử và Liễu Thuyên Trụ đi tới nhà Liễu Tiêu Minh thấy thịt hươu luôn, Liễu Thuyên Trụ thấy thịt hươu nướng thì muốn đi lên giành.

“ Buổi trưa có phải nhà ngươi ăn của nhà ta mấy viên bánh rau không, cho ta một miếng thịt hươu!” Chu lão bà tử lớn tiếng nói, khiến các thôn dân đều nghe thấy. Liễu Tiêu Minh hơi sửng sốt, nhìn Chương thị, có chuyện gì vậy? Chương thị biết, buổi trưa Điền thị đưa cho hai đứa con trai mỗi đứa một viên bánh rau ăn.

“ Là bà cho viên bánh rau sao? Ai đưa viên bánh rau thì có thể ăn thịt hươu. “ Liễu Tiêu Vân lạnh nhạt nói. Chu lão bà tử chống nạnh, chỉ huy Liễu Thuyên Trụ: “ Đại tôn tử, lấy thịt hươu!” Liễu Thuyên Trụ vừa thò tay ra lấy thì “ Bốp” một tiếng, một que gỗ gõ lên tay nó.

“ A!” một tiếng, Liễu Thuyên Trụ vội vàng rút tay về: “ Nãi nãi, đau!”

“ Vân nha đầu, ngươi. . . “ Chu lão bà tử vô cùng tức giận, lại không dám làm gì, bà ta biết Liễu Tiêu Vân lợi hại.

Loading...